Nam Việt Đế Vương
Chương 296 :
Ngày đăng: 13:08 30/04/20
Keng!
Tiếng kiếm ngân vang trong gió, mà lúc này, mũi kiếm của Dosu đã trực chỉ vào lồng ngực của Phạm Việt, còn lưỡi kiếm của Phạm Việt lại cách mi tâm của gã vỏn vẹn một đốt ngón tay.
Ngang tài ngang sức!
Phạm Việt thu kiếm lại, chậm rãi nói:
"Ngươi rất mạnh."
"Cậu cũng vậy, không ngờ Thanh Long Giang tông lại có nhân tài đến bậc này. Không biết ở nơi đây, cậu xếp hạng bao nhiêu?" Dosu tản đi Kiếm khí, nghiêm túc hỏi.
"Ngoài bốn trăm."
"Ngoài bốn trăm...." Sắc mặt tên kia hơi tái nhợt một chút, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, giọng nói lộ ra vẻ thán phục:
"Thanh Long Giang tông, không hổ danh là một trong các thế lực lớn nhất ở Nam Việt quốc này."
Ở nơi xa xa, chiến đấu cũng kết thúc. Bảy người trẻ tuổi phương Tây thua bốn thắng ba, ai nấy đều lộ ra vẻ thỏa mãn. Bọn họ liền tập trung lại một chỗ, vẫy tay chào rồi rời đi.
"Dosu, thấy thế nào?" Người đàn ông trung niên dẫn đội dò hỏi.
"Rất khó."
Tên kia nhìn về nơi xa xa, chậm rãi đáp lại:
"Khác với bất kì những quốc gia, thế lực mà chúng ta từng tới, Nam Việt quốc có bề dày lịch sử, tích lũy tài nguyên cùng thiên tài rất nhiều. Lúc nãy ta tuy chỉ dùng bốn phần thực lực nhưng tên kia vẫn có thể chống lại. Mà gã chỉ là một tên nằm ở top bốn trăm, vậy thì những tên thiên tài chân chính kia còn như thế nào?"
"Theo ta, cứ chậm rãi tìm hiểu, lôi kéo, lúc đó mới có cơ hội."
"Rõ!"
"Nào có phải khiêu chiến, là truy sát! Tên khốn kia cực kì hung ác, dám vi phạm hiệp ước mà xông vào vùng lãnh hải của chúng ta, lại chém giết, đánh phá mười mấy tàu thuyền, cả trăm người chết rồi! Hắn ta cứ nghĩ mình là Sa Vương Hoàng tử, coi trời bằng vung, ha ha, giờ thì biết thế nào là lễ độ rồi."
Người nọ lấy ra một mặt kính, khẽ chạm vào. Lập tức một đám chiếu ảnh in lên không gian, theo đó là hình ảnh một thanh niên trẻ tuổi, mái tóc xanh nhạt, tay cầm lấy một thanh chiến kích, một đường đuổi giết một tên Hải Yêu Sa tộc. Hải Yêu Sa Tộc kia cực kì hùng mạnh, chính là Huyền Long cảnh, ngang với Huyền Linh cảnh Linh Giả nhân loại, vậy mà cũng không thể không bỏ trốn trước thanh niên nọ.
Hai người hóa thành hai đạo Linh quang vọt về hướng biển cả mà đi, thỉnh thoảng lại va chạm một lần, và một lần như thế thì Sa Hoàng tử đều phun máu, thậm chí có lúc còn bị chém đứt vây trên lưng, máu phun tứ tung.
Bọn hắn một đường chạy tới Đông Hải, lúc này tên Sa Hoàng tử mới cười nói:
"Nhân tộc, rất tốt, giờ ngươi có thể chết rồi."
Dưới mặt nước thình lình lộ ra mười mấy đầu cá mập, miệng phun Thủy kỹ, hóa thành từng đạo công kích che kín bầu trời.
"Dù ngươi chạy về biển, ta cũng chém ngươi!"
Long Giao Kích!
Oành!
Một chiêu này vừa ra, công kích đầy trời vỡ vụn, mà mũi Kích cũng xuyên đứt một cánh tay của Sa Hoàng tử.
"Gaaaaaaa"
Nó kêu lên thảm thiết, lập tức quay đầu trốn đi, để lại đám thuộc hạ chặn lại Nguyễn Giang Long. Bọn chúng đều là Huyền Long cảnh Hải yêu, thực lực không hề kém, nhưng ngày hôm nay chúng mới biết rằng:
Dù là ở dưới nước, chúng vẫn không là đối thủ của nhân loại này, chỉ đơn giản là thịt cá mà thôi.
Máu tươi nhuộm đỏ bờ biển, tiếp đó là một thân hình toàn máu nhảy vào biển cả, một đường tiếp tục truy sát. Hình ảnh đến đây liền hết.
Hết chương 296