Nam Việt Đế Vương
Chương 31 : Đạo lí làm người
Ngày đăng: 13:04 30/04/20
Trần Phong đã thức dậy từ sớm. Sau một đêm ngâm thân mình bằng linh dược hắn thấy thân mình càng ngày càng mạnh mẽ hơn, sức sống tràn trề. Xem ra hắn đã đạt tới Luyện huyết đại thành rồi. Tiếp theo chỉ cần cảm nhận ra chân khí nữa là có thể bước vào Luyện khí cảnh. Nhưng hắn chưa vội tiến vào Luyện khí, hắn muốn thân thể mình được rèn luyện ở một mức độ cao nhất. Vả lại hắn còn phải luyện tập với Thạch Hà nên chưa vội trọng tâm tăng lực lượng trong thân thể
Hắn xem ra dậy hơi sớm, Thạch Hà vẫn chưa đến. Nghĩ vậy nên hắn quyết định vận động thân thể một chút, xem như là làm ấm người vậy.
Hắn bắt đầu đứng tấn, hai mắt nhắm nghiền, tâm thần ngưng lại. Rồi bỗng nhiên hắn tung ra một đấm, nhanh không thể tưởng tượng được, trên cánh tay có thể thấy được từng tia sét cuộn quanh, âm thanh xẹt xẹt vang vọng. Rồi hắn lại tung tay trái ra, tiếp tục đấm như vậy.
Vù vù vù
Âm thanh điện xẹt cùng với tiếng gió rít gào vang lên liên tiếp, cùng với đó là âm thanh thở hồng hộc của Trần Phong.
Bỗng nhiên hắn cảm nhận được sau lưng mình xuất hiện người, lập tức quay người lại thi triển Thiết lôi quyền, cùng với Lôi hệ ma pháp, cuối cùng hóa thành một con giao long hung dữ bay về phía kẻ đó.
" Ối" Một tiếng thét vang lên, sau đó một mùi khen khét tỏa ra, lan rộng khắp sân tập.
Trần Phong đánh xong quyền này mới nhận ra người sau lưng là ai, trong lòng hối hận không thôi. Trước mắt hắn là Thạch Hà, gã bị trúng một quyền đó nên bây giờ thân thể run rẩy dữ dội, tóc dựng ngược cả lên, khuôn mặt đen sì, hai con mắt tựa như phun ra lửa.
Trần Phong gãi đầu, đưa tay ra bắt tay Thạch Hà, cười cười:
" Ấy chết, cháu không biết chú đến, nên phản xạ tự nhiên. Là Phản xạ tự nhiên thô...
Hắn chưa kịp nói xong, một nắm đấm to lớn đã đánh tới trước mặt nên phải lách người sang một bên để né đòn, vẫn gắng nặn ra một nụ cười mà hắn cho là thân thiện:
" Cháu xin lỗi, thật sự là không cố ý mà."
" Không cố ý cái đầu ngươi!" Gẫ nghiến răng ngiến lợi, tung đấm mù mịt nhắm vào Trần Phong.
Trần Phong liên tục né đòn, đến hồi lâu hắn bỗng nhiên nhận ra một điều: Thạch Hà rõ ràng không phải đùa nghịch, mà hắn đang vận dụng võ kỹ. cách di chuyển, cách tung đòn, tất cả đều rất nghiêm chỉnh. Hắn nhận ra vậy nên cũng nghiêm túc, vận dụng Xà ảnh thân liên tục né đòn. Nhưng những cú đấm của tên này rất lạ, tuy đấm trông có vẻ lung tung, nhưng rõ ràng lại bao quanh hắn, nếu hắn định cận chiến thì rất khó rút ra, và nếu phòng thủ cũng sẽ bị dính ít nhất một hai cú đấm.
Còn bên Trần Phong hắn cũng chẳng thoải mái, nắm tay của Thạch Hà tựa như sắt vậy, tay hắn đau nhức đã đến mức muốn buông ra rồi.
Hai người mặt đối mặt, mồ hôi trên trán bắt đầu tuôn ra.
"Hây a!" Thạch Hà đột nhiên hét lớn, hai tay vận lực kéo Trần Phong về phía mình, cùng lúc đó chân trái lên gối, hòng thụi một cú vào bụng Trần Phong.
Trần Phong ban đầu có chút lúng túng, nhưng rất nhanh liền nghĩ ra phương án đối phó. Hắn lẩm nhẩm niệm chú, dưới chân phong hệ ma pháp được kích hoạt, một luồng gió xoáy hiện ra bắn vào mặt đất. Lập tức thân thể hắn được nâng lên cao, thoát khỏi đòn lên gối của Thạch Hà.
"Khốn khiếp, từ khi nào ma pháp sư lại linh hoạt như vậy? Không phải ma pháp sư tên nào cũng mất thời gian để niệm chú moiứ kích hoạt được ma pháp hay sao?" Thạch Hà thấy Trần Phong né được một cú đó, không nhịn được chửi ầm lên.
"Tiếp chiêu!" Trần Phong cười ha hả, hai đầu gối khép lại, nhằm thẳng mặt Thạch Hà mà nện tới.
Thạch Hà không có chút hoảng loạn, dùng toàn lực ném Trần Phong về phía sau. Hai tay thì vận chân khí đánh vào bàn tay Trần Phong, buộc hắn phải buông tay ra.
Trần Phong lộn một vòng trên không trung, rồi đáp một cách nhẹ nhàng xuống mặt đất. Nhìn lại thấy Thạch Hà đang nở một nụ cười, không nhịn được mà gãi gãi đầu:
" Ha ha, quả thật là khó nhỉ."
"Khó, khó thật!"
Thạch Hà ngoài miệng thì cười như vậy, nhưng trong lòng lại khiếp sợ không thôi. Hắn được biết Trần Phong còn chưa đạt đến Luyện khí cảnh, và tu luyện mới chỉ được hơn 1 tháng mà thôi. Nhưng lại có thể khiến hắn đã phải vận dụng 7 thành thực lực, quả thật là đáng sợ. Nếu như không phải biết hắn có xuất thân từ khu I thì có lẽ cũng đã nghĩ Trần Phong thuộc đại thế lực nào đó rồi.
"Đại ca anh ấy quả thật là chuẩn xác. Với tài năng của Trần Phong thì nó có thể trở thành "Linh giả" như trong truyền thuyết cũng nên. Đến lúc đó thì chúng ta sẽ nước lên thuyền lên, trở thành thế lực mạnh nhất thành phố này!"
Hết chương 30