Nam Việt Đế Vương
Chương 320 : Chém giết
Ngày đăng: 13:08 30/04/20
Sắc mặt cô ả phát lạnh, ngay lập tức lùi lại. Cùng lúc này Kim Long Luân bành trướng, chặn đừng từng đạo Long thuật đang công kích về phía đám người Lạc Hoa Mân!
"Thành thật xin lỗi, ta đến muộn." Từ trên trời cao, Trần Phong chậm rãi hạ xuống, sau ót hiện ra hai đạo Kim Long Luân, dưới chân là hai con Kim Long giương nanh múa vuốt, Kim Long Kiếm quấn quanh hai cánh tay.
"Các vị, đã chuẩn bị sẵn tinh thần về gặp các vị Long tổ hay chưa?"Hắn mỉm cười, Kim Long Kiếm trong tay hạ xuống, tựa như trên trời cao Thiên Long, một chiêu đem một tên Long tộc xẻ làm đôi!
"Ngao Diễm My, cùng ta chặn đánh hắn. Những tên còn lại mau lui!" Một tên Long tộc Ngao Thị gầm lên, hóa thành Long thuật chặn đánh Trần Phong. Tên này Trần Phong cũng biết, gã là một tên cao thủ hạng tám mươi của Ngao Thị, chiến lực không tầm thường, tên là Ngao Phú Thương
Ngao Diễm My chính là thiếu nữ nóng bỏng lúc nãy, ả ta nghe vậy thì lập tức phản ứng, thân hình tựa như đằng xà mà tiến tới, miệng há lớn, hóa ra một thanh trường kiếm.
"Xà Long tộc?"
Trần Phong cười ha hả, Linh lực kéo lên đỉnh cao, mười thành chiến lực bộc phát! Lúc nãy hắn chiến với bốn tên kia chỉ dùng chín thành, nhưng bây giờ là toàn bộ! Hắn muốn tất cả những kẻ này phải lưu lại nơi đây!
Kim Long Luân một đường cắt xuống, đem thanh kiếm của Ngao Diễm My chẻ làm đôi, suýt nữa cắt vào lưỡi cô nàng. Lại một đạo Kim Long Kiếm xé mở Long Thuật của Ngao Phú Thương, một đạo khác thì quấn quanh eo gã, phỏng chừng muốn chém nó ra làm đôi.
"Tế Long Bảo!" Hai tên kia hoảng sợ, Chuyển Long Binh bị Trần Phong cắt ra như cắt đậu hũ, chỉ có thể vận dụng đến Long Bảo chân chính!
Oành!
Kim Long Luân bị nghiền nát, Kim Long Kiếm vỡ vụn hóa thành Kim quang bay đầy trời. Trần Phong hơi chút ngạc nhiên nhưng đã có phản xạ, tế ra Kim Long Thương, một thương trực chỉ nện xuống, đánh cho Ngao Diễm My hai đầu gối quỳ xuống!
Bàn tay hắn vươn ra, Kim Long Luân ngưng tụ quanh bàn tay, Long lân phủ kín, dùng nhục thân để chặn đánh uy năng Long Bảo của Ngao Phú Thương. Tuy nhiên áp lực vẫn theo đó chạy dọc lên bả vai, khiến cơ thể gã rung lên bần bật!
"Tay không chặn Long Bảo? Quái thai gì đây?" Ngao Phú Thương không thể không lùi lại mấy bước, nhìn Long Bảo trong tay mà lặng cả người.
Cùng lúc này nhóm Lạc Hoa Mân nắm bắt thời cơ thở dốc, khôi phục lại một chút thực lực, hướng mấy tên Long tộc phe địch mà hạ sát, ba người bọn hắn chiến lực không hề thấp, đều trong nhóm bốn trăm, bởi vậy rất nhanh đã có tên Long tộc ngã xuống. Trong đó càng kể đến Lạc Quân Thường, xếp hạng trong bảng cũng là thứ bốn mươi, trong Lạc Long tộc cũng ở trong mười vị trí đầu.
Trần Phong lại hóa thành Long Nhân hình thái, khí lực tăng thêm một mảng lớn, Kim Long Thương chẳng cần chiêu thức gì hoa mỹ, chỉ là đập, đâm, quét, khều, ném, vung,...nhưng cũng đủ khiến hai tên kia hết đỡ nổi, liên tục bại lui.
"Khốn khiếp, Long Bảo ở trong đây chỉ có thể bộc phát uy năng cấp Long cảnh một thời gian ngắn, sau đó sẽ rơi xuống ngang với Chuyển Long Binh! Lúc đó chỉ có thể tạm lui mà thôi." Ngao Phú Thương hai tay rung lên bần bật, cổ tay vì lực phản chấn mà đã rỉ máu, có dấu hiệu xương gãy. Bởi vậy gã không thể không chuyển sang hình thái Bán Nguyên Thủy, đầu rồng thân người, nhờ vậy mới cảm giác được áp lực giảm mạnh.
"Con mẹ nó..." Gã chỉ kịp nghĩ như vậy thì đã cảm thấy trước ngực một mảnh nặng nề, tiếng theo đó là cảm giác được cơ thể mình bay thẳng lên trời cao.
"Trần Phong, đừng giết hắn!" Lạc Hoa Mân chạy ra cản Trần Phong, trên trán chậm rãi chảy ra một dòng máu tươi. Ánh mắt cô nàng quá mức nghiêm túc khiến Trần Phong thu tay, gặng hỏi:
"Lí do?"
"Hắn là con của Ngao Phú Sơn, chính là Đại Long Tôn Long cảnh của Ngao Thị! Không thể giết được!"
Trần Phong nghe vậy liền hiểu ra, lập tức thu lại Kim Long Thương, tản đi Kim Long thuật, lại lấy khăn tay lau vết máu trên trán cô nàng, nói:
"Xin lỗi, đã đến muộn rồi."
"Không,...sao." Thiếu nữ suýt khóc, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, cố nở một nụ cười.
Hắn vỗ nhẹ đầu cô nàng, lại liếc nhìn mấy tên Long tộc Ngao Thị còn lại. Cả đám lập tức lạnh gáy, bỏ chạy tán loạn. Chỉ có hai tên chạy về phía Ngao Phú Thương, kéo hắn chạy đi như bay.
Đến tận khi bọn hắn đi xa thì Trần Phong thở ra một hơi, theo đó khí tức tán loạn. Hắn chiến một trận với bốn tên Song vân Nham, lại thêm ba tên này, tuy rằng hắn luôn chiếm thế thượng phong, nhưng việc bị thương là không thể tránh khỏi! Giờ đây xương cốt hắn đang vang lên tiếng lách cách do dư âm lực lượng trùng kích, nơi eo còn có dị chủng Long lực của tên Song Vân Nham lưu lại. Linh lực bản thân cũng đã đến cực hạn, chỉ còn sót lại ba bốn thành.
"Này, cậu ổn chứ?" Lạc Hoa Mân lo lắng, đút cho hắn một viên đan dược. Thiếu niên chậm rãi ăn vào, sau đó ngồi xuống điều tức.
"Cô sang kiểm tra hai người còn lại đi, tôi ổn." Trần Phong cười nói, mà vừa đúng lúc Lạc Hoa Mân rời đi thì một cái bóng đen ở dưới mặt đất trồi lên, một thanh Cốt kiếm nhắm vào lồng ngực Trần Phong.
"Chết đi!" Ngao Diễm My quát lên, nhưng trước mặt đã hiện lên một vòng Kim Long Luân sáng rực rỡ, tiếp đó là một đạo Kim Long Kiếm, trực tiếp đem cô nàng chém làm hai nửa.
Trần Phong khẽ nhếch mép, thu Linh thuật trở về, cười nói:
"Muốn đánh lén ta? Kém mười vạn tám ngàn dặm!"
Hết chương