Nam Việt Đế Vương
Chương 329 :
Ngày đăng: 20:32 26/05/20
"Không thể nào!"
Người bên ngoài há hốc mồm, ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ. Ngao Hoàng vô địch, vô cùng cường đại trong mắt bọn hắn nay lại bị một tên lạ mặt đè đánh xuống, rốt cục gã ta là ai?
Lập tức hàng loạt thế lực ra lệnh tìm kiếm về thân thế Trần Phong, nhưng tất cả đều bị Lạc Long tộc làm giả, bởi vậy chẳng hề có chút giá trị gì. Trong lúc đó thì các nhà cái đặt cược cũng hết cả hồn, mà những người ôm tâm lí ăn may, đặt vào Trần Phong thì nay lại như lên mây, hận không thể đặt vào hắn nhiều hơn.
"Hắn ta bây giờ lại mạnh như vậy sao?"
Ngao Phú Thương ngơ ngác, Chuyển Linh Binh rơi leng keng trên mặt đất, phịch một tiếng liền quỳ xuống.
Ở một góc nào đó, Ly Tiểu Diêu, Huyễn Thanh Vân, Ngao Kim Luân đồng loạt nhìn lên, trong lòng đủ loại cảm xúc ngổn ngang.
"Đúng như ta dự đoán. Trần Phong, ta lựa chọn ngươi là đúng."
Bên trong kết giới.
Vô Nhập Chân Long thân bị phá, chiến lực của Ngao Hoàng liền kịch liệt giảm xuống, bị Trần Phong ép một đầu, mãi không thể phản kích. Trần Phong dùng chính là lấy mạng đổi mạng, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, tuy nhiên hắn lại có Khoai cùng đốt tre, thương thế vừa hiện liền được chữa khỏi.
Còn Ngao Hoàng tuy có thân thể Long tộc nhưng không có Thánh vật như đốt tre, bởi vậy chỉ có thể chậm rãi chữa thương, nhưng tốc độ cực kì chậm chạm.
"Lôi đình Cổ kích!"
Trần Phong tung quyền nện xuống, trực tiếp biến cánh tay bản thân thành cái dùi, còn Ngao Hoàng thành cái trống, uy lực càng thêm uy mãnh, khiến gã lập tức kêu rên một tiếng, đâm thẳng vào kết giới.
Cánh tay Trần Phong lúc này không chịu nổi xung kích liền vang lên tiếng đứt gãy, vảy rồng của Âu Lạc Thần tộc cũng chịu không nổi, bành bành nổ tung. Nhưng hắn đâu có thời gian để nghĩ đến điều này, tiếp tục lao lên, quyết đánh vị Ngao Hoàng này trọng thương mới thôi!
"Quả nhiên là kẻ còn sót của Tội Tộc, thực lực rất mạnh, rất mạnh."
Trần Phong có chút rùng mình, định lùi lại về sau thì đã muộn. Một thanh Long kiếm từ trong miệng Ngao Hoàng trực tiếp bắn ra, xuyên phá lồng ngực hắn, đem cơ thể hắn đục ra một cái động thật lớn!
"Cái....gì."
Ngao Hoàng lắc lắc cơ thể, nắm trong tay Long kiếm, thản nhiên nói:
"Ta chỉ định sử sụng nó khi chiến với Long Đế, nhưng hôm nay xem ra phải dùng ngươi tế trước rồi."
Lá phổi Trần Phong đã bị nghiền nát, giờ đây hắn không thể hít thở nổi, lập tức ngã quỵ xuống, cố gắng dồn toàn bộ Âu Lạc thần huyết để khôi phục nơi đây.
"Trần Phong, đừng sợ! Món Linh Bảo này hắn ta luyện ra theo phương thức của Chứng Đế chi bảo, tuy nhiên chỉ phôi thai, chỉ có thể phát ra uy lực ba bốn lần mà thôi!"
Trần Phong cười lạnh, khiến tên kia thoáng rùng mình, nhưng rất nhanh gã liền bình tâm trở lại:
"Một chút trò vặt mà thôi, muốn loạn đạo tâm của ta?"
"Quả nhiên là Ngao Hoàng, không dễ nào bị ảnh hưởng chỉ vì mấy câu nói vớ vẩn như vậy." Trần Phong thở phì phì, cảm giác thân hình ngày càng mệt mỏi, bởi Tế Tổ chính là dùng Linh lực bản thân để làm vật dẫn, buổi Tế càng lâu thì càng tiêu hao Linh lực.
Lúc này hư ảnh Hùng Vương đời thứ bảy đột nhiên xảy ra chuyện kì lạ, hắn ta chậm rãi vươn tay ra, bên trên hiện ra một tòa trận pháp, nhẹ nhàng ấn xuống.
Oành!
Năm cây cột trụ mọc ra quanh Ngao Hoàng, sau đó từng chùm sáng từ chúng phóng thẳng lên trời.
"Chuyện gì..." Ngao Hoàng lúc này cũng có chút sợ hãi, bởi sự liên kết giữa hắn và Cấm bảo đã biến mất!
Trần Phong lúc này thở ra một hơi, chậm rãi nói:
"Vĩnh biệt, Ngao Hoàng."
Ầm!
Lớp vảy rồng bên ngoài thân thể gã nổ tung, bị Tế Tổ bốc hơi sạch sẽ, tiếp đó là máu thịt cũng không thoát khỏi kiếp nạn, rốt cục chỉ còn một cỗ khô lâu đứng tại đó.
"Cuối cùng cũng giết được hắn."
Trần Phong thấy hai mắt tối sầm, sau đó liền ngã phịch xuống.
Mà lúc này, bên trên Long bảng, tên của Ngao Hoàng cũng chậm rãi tối dần đi, khiến những kẻ xung quanh ai nấy đều sợ hãi.
"Ngao Hoàng, vậy mà...chiến tử rồi?"
Có kẻ không dám tin vào những gì mình thấy, bởi vậy liền xoay người bỏ chạy. Kẻ khác dũng khí cao hơn thì vẫn đứng ở lại, nhưng hai con mắt đã sớm dại đi.
Ngao Hoàng, kiếp trước chính là Long Hoàng cảnh, kiếp này trọng sinh rất được kính trọng, nhiều tồn tại cổ lão cho rằng hắn có thể một lần nữa tu thành Long Hoàng, thậm chí tiến xa hơn.
Nhưng tồn tại đáng kính kia giờ đây chết rồi, chết trong tay một tên vô danh.
Hết chương