Nam Việt Đế Vương
Chương 33 : Ngụy Chân khí
Ngày đăng: 13:04 30/04/20
Hai người Trần Phong đi ăn uống một trận đã đời rồi mới tạm biệt nhau, trở về nhà.
Khi trở về, hắn quyết định thời gian quyết chiến sắp đến, đã đến lúc đột phá Luyện khí cảnh!
Trong gian phòng tầng 2.
Trần Phong ngồi khoanh chân, bên cạnh hắn có khoảng hai chục bình ngọc, mỗi bình ngọc lại chứa tầm chục giọt Linh dịch.
" Ta mới tu luyện được hơn một tháng, tích lũy còn xa mới đủ để hình thành chân khí trong cơ thể, nhưng bây giờ thời gian áp bách, không thể không đột phá. Mong là không để lại tệ đoan gì." Trần Phong thở dài, điều động tinh thần lực đem Linh dịch trong từng bình ngọc ra, khiến cho chúng lơ lửng quanh thân hắn.
" Thu!" Trần Phong điều khiển cho Linh dịch lại một chỗ, khiến chúng biến thành một quả cầu to cỡ nắm tay, rồi hắn há miệng ra, nuốt gọn quả cầu này vào thân thể.
"Luyện"Trần Phong mở tất cả các huyệt đạo cùng kinh mạch mình ra, điên cuồng hấp thu Linh khí bên trong Linh dịch, chuyển hóa thành năng lượng cho tế bào.
"Chưa đủ, vẫn chưa đủ" Trần Phong lại vẫy tay, Linh dịch trong các bình lại bay lên, hóa thành một quả cầu, rồi hắn lại hấp thu.
Hắn lặp đi lặp lại việc ấy chừng năm lần, không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Thân thể hắn tựa cái động không đáy, Linh dịch đi vào bao nhiêu là bị hấp thu bây nhiêu, căn bản không có dấu hiệu tràn đầy. Hắn hiện tại chỉ còn lại năm sáu bình Linh dịch nữa, nếu cứ hấp thu thế này thì chẳng mấy chốc sẽ hết.
"Sao lại có thể như vậy được. Lượng Linh dịch ta vừa hấp thu là vô cùng lớn, tại sao thân thể lại cần nhiều năng lượng như vậy? Chỉ là đột phá Luyện Khí cảnh thôi mà." Trần Phong nắm chặt tay,, trong đầu ngàn vạn ý nghĩ nổi lên, tìm cách giải thích cho vấn đề. Hắn đã dùng tất cả lượng Linh dịch mà Thanh Sương cho, nhưng thế vẫn không đủ, hắn vẫn chưa cảm thấy thân thể tràn đầy năng lượng, nói gì đến tạo ra chân khí?
Trần Phong ngồi bóp trán hồi lâu, rồi lấy một quyển sách từ nhẫn không gian ra. Quyển sách này tên là Linh thể- Những điều cơ bản. Biết đâu trong đây có thể có đáp án cho chuyện này.
" Linh thể, là những cơ thể trời sinh ra đã được khai mạch, tu luyện ngày xa ngàn dặm, một ngày bằng một năm của người khác. Từ Linh thể trung cấp trở đi, lượng huyệt đạo được khai mở ngày càng nhiều, thân thể cũng mạnh hơn người thường rất nhiều, nên ngay từ khi Luyện Thể cảnh đã có thể hấp thu Linh khí, không giống người thường. Linh thể càng cao, khả năng hấp thu Linh khí càng mạnh. Lên đến Linh thể đỉnh cấp, sinh ra cả 6 Đại huyệt cùng 6 đại mạch đã tự mở, Chân khí tự sinh, bỏ qua bước Luyện Thể, trực tiếp trở thành Luyện khí giả!...."
"Linh thể dưới đỉnh cấp khi đột phá Luyện khí cảnh có thể trực tiếp sử dụng Linh dịch để bổ sung năng lượng, bởi lúc này thân thể đã được rèn luyện tốt, năng lượng mạnh mẽ trong Linh dịch đã không còn có thể phá hư các đường kinh mạch cùng thân thể...."
" Tùy thuộc vào tố chất thân thể từng người mà lượng Linh dịch cần lúc đột phá sẽ khác nhau. Tựa như người Man tộc, nếu cần đột phá cần 50 giọt, nếu biến dị thì có thể cao hơn, nhưng không quá trăm giọt. Còn các chủng tộc khác như nhân tộc,... thì ít hơn, tầm 30 giọt là đủ...."
" Gần trăm giọt, khốn khiếp, ta đã dùng tới gần hai trăm giọt rồi, mà vẫn chưa thấy có dấu hệu đột phá, thế là thế quái nào?" Trần Phong lúc này đã có phần mất bình tĩnh, nếu không đột phá được Luyện khí cảnh, tạo ra chân khí thì không thể vận dụng nổi Loạn Quyền phá thạch, vậy thì khả năng đánh bại Lý Long thấp đến đáng thương, thậm chí sẽ ăn hành không thôi.
Hắn ngồi dựa vào tường, hai tay đan vào nhau, ánh mắt nhìn xa xăm, việc Luyện ra chân khí trong thời điểm này có vẻ như là bất khả thi, cần phải có một cách nào đó vận dụng được chân khí mà không cần phải đột phá Luyện Khí cảnh.
"Có rồi, ta sẽ tạo Ngụy Chân khí! Chỉ cần hấp thu Linh khí trời đất, Luyện hóa nó cho thật tinh thuần rồi cất chứa trong cơ thể, như vậy tuy không phải là chân khí thật sự nhưng vẫn có thể dùng để đánh nhau, vận dụng vũ kỹ! Ta quả thật là thiên tài mà." Trần Phong cười như điên, nhắm mắt ngưng thần, tất cả huyệt đạo trên cơ thể mở ra, tựa như rồng cuốn, tựa như hổ vồ, điên cuồng hút lấy hút để Linh khí trong không gian.
" Nếu ngươi đã đến Luyện khí cảnh, thì ta đây cũng sẽ không cần nhịn nữa, lại đây chiến một trận đi, để ta cho ngươi thấy toàn bộ thực lực của ta."
Nói xong, gã toàn lực vận khí, nếu nhìn gần có thể thấy được chân khí đang dịch chuyển trong các đường kinh mạch của gã.
Toái Thiết thủ!
Xuyên Tâm chỉ!
Âm Minh chưởng!
Hai người điên cuồng tung đòn, không biết mệt mỏi, không biết sợ hãi, chỉ có ý chí chiến đấu bừng lên.
Ọc
Sau một hồi đấu cận thân, Trần Phong đột nhiên lùi lại năm sáu bước, nôn ra một ngụm máu tươi. Mà Thạch Hà cũng lùi lại hai bước khóe miệng tràn ra một tia máu tươi. Kết quả trận chiến đã nói rõ là Trần Phong vẫn chưa thể đối cứng với Luyện Khí đỉnh phong được.
Hai người ngồi phịch xuống, thở ra một hơi. Loại chiến đấu so quyền này thực sự mà nói vô cùng tốn sức với thể lực của hai người thì muốn duy trì lâu hơn nữa là việc khá khó khăn.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Thạch Hà đột nhiên vuốt vuốt cằm, hai con mắt nhíu lại, có vẻ như đang suy tư một vấn đề nào đó.
" Trần Phong, chân khí của nhóc, hình như có chút không ổn..."
" Cháu biết, không sao đâu. Cháu sẽ có cách khắc phục nó, chú không cần lo đâu."
Trần Phong cũng đã đoán ra ý trong câu nói của Thạch Hà, nên mới cắt ngang giữa chừng như vậy. Trong lúc giao chiến hắn đã nhận ra, trong số 4 chiêu hắn sử dụng, thì Âm Minh chưởng là khó sử dụng nhất, thậm chí uy lực của chưởng này còn không bằng lúc hắn vận dụng Thiết lôi quyền ở Luyện Thể cảnh. Nguyên nhân là do Âm Minh chưởng cần phải có khả năng khống chế với chân khí thật tốt, để lúc truyền vào thân thể đối thủ gây ra hiệu quả phá hư cao nhất. Nhưng mà Ngụy chân khí lại không phải là chân khí của hắn, nên muốn điều khiển như ý là rất khó. Điều duy nhất khiến hắn bớt lo lắng phần nào chính là một bền chắc của Ngụy chân khí, nó đủ khả năng để chống lại chân khí của Thạch Hà mà không hề bị vỡ ra, quả thật là điều đáng mừng.
" Nghỉ ngơi thế là đủ rồi, chúng ta là những người đàn ông, đâu thể chỉ vì chút mệt mỏi mà bỏ lỡ tu luyện được. Đúng không, đúng không" Thạch Hà là người thứ nhất đứng lên, và lại bắt đầu bản trường ca chúng ta là những người tu luyện, không được yếu hèn, luôn luôn phải kiên cường, chăm chỉ, không thể phí thời gian....
"Vâng, vâng, chúng ta tiếp tục luyện tập." Trần Phong trả lời với một ngữ điệu tràn đầy tính khiêu khích, ăn đòn.
Hết chương 32