Nam Việt Đế Vương
Chương 37 : Lật ngược thế cờ
Ngày đăng: 13:04 30/04/20
Hai tay của Lý Long đặt chéo nhau ở hai bên cổ Trần Phong, chỉ cần lúc này gã vận lực liền có thể bẻ gãy cổ hắn. Nhưng đôi khi, sự việc không như ta mong muốn.
Khoảnh khắc Lý Long chuẩn bị xuất chiêu, đột nhiên Trần Phong mở trừng hai mắt, Tinh thần lực từ trong thức hải trảo ra, nắm lấy một đám cát bụi, ném thẳng vào mắt gã. Bị dính cát vào mắt, tầm nhìn của Lý Long ngay lập tức bị hủy, gã ngay lập tức đứng thẳng người dậy, bắt đầu lùi về sau để tránh bị đánh lén. Nhưng Trần Phong đâu để chuyện đó xảy ra? Hắn chân phải nâng lên, dùng toàn lực đá thẳng vào hạ bộ của đối phương!
Chỉ cần là đàn ông, thì đây luôn luôn là điểm yếu chí mạng! Dù là Trần Phong đi nữa, hắn có thể Luyện cho các cơ quan nội tạng của mình gần như có thể sánh ngang với da thịt bên ngoài, nhưng mà cái bộ phận này thì không được.
Lý Long lùi lại mấy bước, rồi quỳ xuống, hai tay vẫn nắm chặt hạ bộ, kêu rên đau đớn không thôi!
"A đau quá, thằng *, mẹ kiếp, aaa..."
Trần Phong bỏ ngoài tai hết thảy, lại lấy từ trong nhẫn không gian ra một thanh kiếm mới. Tay phải thi triển Thanh Vân kiếm pháp, tay trái thi triển Thiết lôi quyền. Nhờ vậy mà trong phút chốc Lý Long đã bị hắn đánh cho thổ huyết, trên người cũng có mấy mươi vết chém và đâm, tính ra cũng là hòa vốn.
Bị đau, gã gầm lên như một con thú, vung tay đánh loạn xạ xung quanh, khiến Trần Phong không thể không lùi lại. Đến khi chắc chắn Trần Phong không ở xung quanh, Lý Long mới lùi lại thật nhanh, thu chiêu.
Cả hai đứng đối diện nhau, trên người là vô số vết thương,trông mà dọa người.
"Nhóc con, ngươi....thật là...độc ác" Lý Long đến giờ vẫn còn đau, giọng nói ngập ngừng ngắt quãng. Một chiêu này của Trần Phong, quả thật là vô cùng độc ác.
Bên phía Trần Phong, hắn cũng không khá hơn bao nhiêu. Xương sường gãy 5 cây, vùng da thịt nằm ở hai bắp tay vì trúng Toái Thiết thủ nên còn thảm hơn, nát bét ra, khiến hắn đau đớn tưởng muốn ngất đi, nhưng nhờ có một cỗ ý chí bất khuất nên hiện giờ mới còn miễn cưỡng đứng vững.
"Trong lúc hắn đang chịu đau đớn, phải kết thúc vụ này. Nếu không thì ta chắc chắn sẽ thua! Nhưng làm sao để thắng đây, nếu dùng súng bắn thì khá là chắc thắng, nhưng làm như vậy thì quả thật là không biết xấu hổ"
Trần Phong suy nghĩ trăm phương ngàn kế, nhưng mà cuối cùng lại không có ý tưởng nào nên hồn. Bây giờ ma pháp lực chỉ còn sót lại hai phần, Ngụy Chân khí còn lại 3 phần, Tinh thần lực thì có nhiều hơn những cũng chỉ còn non nửa. Nếu đánh tiếp thì chỉ sợ trong 5 - 10 phút nữa hắn sẽ đo sàn, và lần đo sàn này đừng mà mà lật ngược tình thế được.
Tên Lý Long bây giờ đã đỡ đau hơn, nhưng nếu nhúc nhích một chút, dù chỉ là một chút thôi thì chắc chắn hắn sẽ đau đớn ngàn năm. Chân khí của hắn cũng chỉ còn 1/3, thể lực cũng bị bào mòn rất nhiều rồi. Vết thương trên thân cũng bắt đầu hơi rát, cơ bắp cũng mỏi nhừ rồi. Hắn đảo mắt nhìn Trần Phong một lượt, thấy hắn dáng vẻ uể oải mà rùng mình:
"Thằng nhóc này, mới tí tuổi đầu đã âm hiểm như vậy, cố ý chịu đòn để rồi tung một chiêu hiểm như vậy, khiến ta bây giờ muốn di chuyển cũng chịu. Nếu bây giờ liều mạng lao lên, biết đâu nó lại có chiêu nào khác hiểm hơn, vậy thì chắc sẽ không sống nổi mất."
" 30 giây! Trong 30 giây phải trốn khỏi đây! Nếu không ta sẽ chết chắc!!!" Ý chí cầu sống của hắn đã đạt cực hạn, bây giờ dù có cái gì phía trước hắn nữa thì hắn cũng mặc, phải trốn khỏi đây đã.
Hắn tung ra một cước, phong lôi gia trì, khiến cho một cước này tung ra vô cùng kinh người. Nhưng Lý Long đâu phải kẻ yếu, hắn tuy đã bị suy yếu nhiều sau trận chiến vừa rồi nhưng nếu chặn một đòn của Trần Phong thì không phải là quá khó khăn.
Binh Bốp bốp Chát
Âm thanh va chạm liên hồi vang lên, nhưng Trần Phong vẫn không thể đột phá được sự ngăn cản của Lý Long. Đấy là Trần Phong đã hoàn toàn hồi phục thể lực, còn Lý Long đang trong trạng thái yếu đi nhiều.
" Đấy là ngươi ép ta, khốn khiếp!" Trần Phong từ trong Nhẫn không gian rút ra một khẩu súng, điên cuồng xả súng lên người Lý Long. Nhưng thật không ngờ, trên người lão ta cũng có khí đen tỏa ra, cản lấy những viên đạn bay đến. Sau đó đám khí đen này cũng không hề có ý định tấn công Trần Phong, mà lượn lờ xung quanh hắn, có vẻ như chỉ muốn vây khốn hắn.
AAAAA
Trần Phong kêu lên một tiếng tức giận tột cùng. Hắn vô cùng giận dữ, vô cùng giận dữ! Và chính sự tức giận này đã khiến hắn có sự biến đổi, chính giữa mi tâm hắn đột nhiên một tia sáng chiếu ra, đâm thẳng vào đám khí đen. Khí đen bên trong lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, rồi im bặt, tia sáng vẫn tiếp tục đâm tới trán Lý Long, nhưng vừa xuyên được một nửa thì nó liền biến mất, như chưa từng tồn tại vậy.
Cùng lúc khi đám khí đen này bị tia sáng bắn trúng, thì ở chiến trường bên kia, đám khí kia cũng kêu lên một tiếng đầy đau đớn, nhất thời bị Đốt tre đánh lui.
" Khoắccccccccc, con côn trùng, lại chém một Ma chủng của ta, đáng chết!"
Đốt tre sau khi đánh bay đám khí đen, có vẻ như không thể chống đỡ nổi nữa, rung liên hồi mấy cái rồi hóa thành một đạo ánh sáng, chíuuuu bay vào trán Trần Phong rồi biến mất. Lúc này hắn cũng dùng hết khí lực bú sữa mẹ, mặc kệ phía trước có cái gì, lao qua hết.
Sau lưng hắn, đám khí đen run rẩy, rồi thân thể hóa lớn dần, lớn dần, cuối cùng to bằng cả căn phòng. Rồi đám khí đó một lần nữa lại hóa to thành như bàn tay, lơ lửng trên đầu Trần Phong. Lần này đập xuống, không chỉ là đùa giỡn nữa, mà định một chưởng đánh chết hắn!
Từ thần đang kề lưỡi hãi lên cổ hắn!
Hết chương 36