Nam Việt Đế Vương

Chương 43 : Long Tiên Minh Tưởng quyết

Ngày đăng: 13:04 30/04/20


Mấy ngày này Tần Thiên ở lại tại nhà Trần Phong, cũng không có làm hành động gì, chỉ là sáng sáng chạy bộ, trưa thì ăn cơm cùng hai anh em Trần Phong, tối thì đi đâu đó hóng mát. Trông không có vẻ gì là Linh giả trong truyền thuyết, ngược lại có phần giống một thanh niên 25 tuổi vừa ra trường không có việc làm nên vui chơi cho thỏa chí. Ngược lại, Trần Phong mấy ngày nay điên cuồng lao vào tu luyện, kiến thức hắn được Tần Thiên truyền thụ quả thật tuyệt vời, khiến hắn si mê, đắm chìm trong đó.



" Tinh thần lực, đối với Chân khí cùng Linh lực giống như một chất keo vậy, khiến cho chúng trở nên bền hơn, chắc chắn hơn, mạnh mẽ hơn. Còn nếu dùng Tinh thần lực để tu luyện, chân khí trong các đường kinh mạch sẽ vận dụng nhanh hơn, tốc độ tu luyện có thể tăng gấp năm gấp mười lần, mà chiêu thức phóng ra cũng nhanh gấp đôi gấp ba. Tinh thần lực càng mạnh, Chân khí càng mạnh, thậm chí có những người Chân khí chỉ là của Luyện khí cảnh, nhưng mà chất lượng lại sánh ngang Chân khí của Nội Cương cao thủ! Gặp đối thủ cùng giai quả thật chỉ cần tung ra một chưởng, liền có thể đánh tan Chân khí hộ thể của đối phương, đánh gục hắn!"



" Mà Tinh thần lực, cũng có phương pháp tu luyện của riêng mình, như trong kiến thức Tần Thiên sư phụ truyền cho mình, có một môn công pháp tên gọi là Hỏa Thần Minh Tưởng quyết, chuyên dùng để tăng trưởng tinh thần lực. Mà nếu khi Minh tưởng à dùng cái công pháp này, liền khiến cho khả năng tu luyện Tinh thần tăng cao gấp mười lần!"



Trần Phong lẩm nhẩm khẩu quyết của môn Công pháp này, bắt đầu ngưng tụ thành một tôn Hỏa thần bên trong thức hải, cao tới trăm trượng, đứng sừng sững giữa mảnh không gian này, hỏa diễm rừng rực tràn ra, khiến mảnh hồ nhỏ trong này cũng hóa thành hỏa hồ! Thậm chí cái tôn Hỏa thần này còn chen lấn cả chỗ đứng vốn có của hai đốt tre kia, khiến chúng bị đẩy sang một bên.



Không biết có phải bị chen mất nơi ở nên hai đốt tre kia tức giận hay không, chỉ thấy đốt tre tỏa ra hào quang kinh người, lập tức biển lửa bị dập tắt, tôn Thần Nhân bên trong cũng bị sụp đổ, mảnh không gian này lại hóa thành một cái hồ nước.



"A A A A A" Trần Phong hét lớn một tiếng, cảm thấy đầu đau như búa bổ.



Phụt



Trần Phong không nhịn được mà nôn ra máu tươi, khuôn mặt trắng bệch ra. Tinh thần hải đang minh tưởng, đột nhiên bị phá hủy, khiến hắn đau đớn khôn xiết, đau tận vào hồn phách.



Ngất lịm!



Trần Phong sau khi phun máu liền thấy trước mắt tối sầm, khí tức suy yếu vô cùng.



" Âu Lạc thần tộc thuần huyết, lưu lạc đến mức này sao, không ngờ lại tu luyện cái thứ công pháp cấp thấp này, thật đáng xấu hổ mà,...."



Không biết qua bao lâu, Trần Phong rốt cục tỉnh dậy, vẫn cảm thấy đầu kêu ong ong. Bên cạnh hắn là vẻ mặt đầy quan tâm của Linh Nhi, cùng với đó là vẻ mặt đầy băn khoăn của Tần Thiên.



" Anh tỉnh rồi, thật là làm Linh Nhi lo quá"


Lần này một tượng gỗ nữa lại xuất hiện, trông không khác gì hai con trước. Nhưng có một điều khiến hắn lo lắng đó chính là nó lại đang thủ thế, tựa như nó cũng biết dùng võ chứ không hề chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy như hai con lúc nãy.



" Chắc ngươi cũng nhìn ra sự khác biệt của nó, đúng không? Nó sử dụng võ học, về mức độ thuần thục chắc cũng cỡ trụ cột, và chất lượng chân khí thì thuộc loại tầm thường mà thôi."



Trần Phong nghe Tần Thiên nói vậy, cũng làm ra thủ thế, chuẩn bị sẵn sàng. Mà bên tượng gỗ kia, hai hốc mắt vốn tối đen của nó đột nhiên sáng rực lên màu xanh lá, chân trái bước lên trước, hai tay phân biệt là chưởng ấn cùng quyền pháp.



Thiết Lôi Quyền cùng Âm Minh Chưởng!



Trần Phong rất nhanh đã nhìn ra được chiêu thức này, hay tay cũng đồng dạng biến hóa, xuất chiêu giống như bức tượng kia.



Bốp bốp bốp bốp



Tiếng bàn tay va chạm vang lên liên tiếp, cùng với đó là hai thân ảnh liên tiếp lao vào nhau, quyền đối quyền. Chân khí của Trần Phong tuyệt đối là loại mạnh trong Luyện khí cảnh này, nhưng mà Chân khí của tượng gỗ cũng không hề kém, hoàn toàn đối đầu được với hắn. Thực lực của tượng gỗ này, tuyệt đối là có thể so được với Luyện khí võ giả lâu năm như Thạch Hà, thậm chí còn cách một bước là đạt đến mức của Lý Long. Khả năng vận dụng vũ kỹ của nó cũng rất tốt, quả thật đã đạt đến mức trụ cột rồi.



Khi Trần Phong đang nghĩ có nên sử dụng ma pháp lực, đột nhiên Tần Thiên lại nói:



" Cái này nói cho ngươi chắc là hơi sớm, nhưng mà ngươi vẫn nên biết. Chân khí, không chỉ đơn giản như vậy, phương thức vận dụng nó cũng không hề dễ dàng. Ngươi nhìn."



Tượng gỗ chiêu thức đột nhiên có chút biến ảo. Chân khí trong thân thể tượng gỗ đột nhiên mảnh ra, ép vào nhau, hóa thành từng tia từng tia khí nhỏ, nhọn hoắt. Chân khí này vừa gặp Chân khí của Trần Phong, ngay lập tức Chân khí của hắn bị đục thành tổ ong, rách tả tơi. Mà Chân khí này lại tiếp tục tiến vào lòng bàn tay hắn, cắt các tế bào thành bùn nhão, phút chốc bàn tay hắn đã máu tươi đầm đìa. Trần Phong hoảng hốt, nhanh chóng thúc dục Chân khí tràn tới bảo vệ bàn tay, mà tay còn lại thì cố gắng tiếp chiêu của tượng gỗ. Nào ngờ chiêu này cũng biến đổi, Chân khí cuộn vào nhau, xoắn lại như hình trôn ốc, mặc hắn có bao nhiêu Chân khí, mặc cơ thể hắn mạnh mẽ như thế nào, tất cả đều đục thủng, xoắn nát.



Trần Phong nhanh chóng lùi lại mấy bước, trong lòng kinh hãi không thôi. Hai bàn tay hắn bây giờ máu me đầm đìa, phía trong vẫn còn có cái gì đó phá hoại khiến tay hắn đau âm ỉ. Tức khí, hắn vận dụng Ma pháp lực cùng Tinh thần lực, cưỡng ép đẩy dị vật bên trong ra.



" Tinh thần lực mạnh thì quả thật sẽ khiến Chân khí mạnh, nhưng không phải vì Tinh thần lực khủng bố mà có thể khinh thường những thứ khác. Cách sử dụng Chân khí sao cho chính xác, sao cho chuẩn cũng là một nghệ thuật. Có nhiều kẻ quá quan tâm vào việc gia tăng sức mạnh, nhưng lại không nhận ra cái cốt lõi. Ta nói cho ngươi biết, những tên Thiên tài ở chỗ ta, bọn chúng chỉ đơn thuần là Luyện khí cảnh, nhưng dù là mấy tên Nội cương ở thành phố Minh Dương này cũng chỉ có thể để chúng đánh đập mà thôi."



Hết chương 41