Nam Việt Đế Vương

Chương 74 : Chuyện xưa

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


Trần Phong buông thõng tay, quỳ xuống mặt đất, sắc mặt trắng bệch ra không còn hột máu



Chú Tuấn Khải, chết rồi.



Chú ấy đã ra đi rồi.



Hắn cảm thấy trong lòng một mảnh bi thương không chịu nổi, nó như gào xé tâm can của mình. Tuấn Khải đối với hắn có ơn cứu giúp, có ơn thức tỉnh hắn, để hắn tiếp tục tu luyện. Tuy mới quen biết mấy ngày nhưng hắn biết chú ấy là người tốt, một lòng vì nghĩa, là một trong số ít người quan tâm giúp đỡ hắn.



Nhưng giờ chú ấy đi rồi, đi xa rồi.



" Cậu, cậu... lấy tin này đâu ra?" Hắn chỉ còn biết hỏi một cách vô nghĩa, cảm thấy cổ họng như nghẹn lại.



Triệu Minh thấy hắn như vậy biết là không ổn, bèn suy nghĩ một lát, rồi có chút không nỡ, nói:



" Là ba vị Linh giả của Minh Dương học viện. Họ đi điều tra một lúc lâu, khi trở về thì tuyên bố như vậy. Mà nghe nói vị Linh giả này địa vị cao lắm, thực lực cũng cực mạnh, nghe nói là Huyền Linh cảnh, Nội môn đệ tử của Thanh Long Giang tông. lần này thì to chuyện rồi, chắc chắn sẽ có đại năng của Thanh Long Giang tông hàng lâm, đến điều tra cho mà xem. Mọi chuyện sẽ được sáng tỏ."



Nói rồi hắn nhìn Trần Phong, lộ vẻ ái ngại cùng thương xót. Hắn đoán vị Linh giả kia có ít nhiều quan hệ với Trần Phong, hơn nữa quan hệ cũng rất không tệ.



Trần Phong quỳ một lúc rất lâu, rồi đột nhiên đứng thẳng dậy, không nói không rằng chạy đi, để Triệu Minh đứng ngơ ngác một mình.



Triệu Minh dự đoán không sai, hai ngày sau bầu trời xảy ra dị động, không gian nứt ra một cái lỗ lớn, sau đó là một con Thanh Long khổng lồ gào thét chui ra, thân thể nó đồ sộ đến cực điểm tới mứcche khuất cả một vùng, khiến người trong thành phố tưởng chừng có Nhật thực. Trên thân Thanh Long từng tôn từng tôn Linh giả phủ xuống, thực lực vô cùng khủng bố, so với Mộc tinh lúc trước còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!



Sự kiện này kinh động cả một vùng, thậm chí các Thành phố khác cũng có Linh giả tới xem, phi thường náo nhiệt. Mà những vị Linh giả này lại phủ xuống Minh Dương học viện, khiến vô số học viên nhao nhao cả lên, ánh mắt sùng kính nhìn những người này, mong một ngày có thể được như họ. Mấy vị Linh giả này đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh, phong cách làm việc cực kì gọn lẹ.



Sự kiện này diễn ra khiến mọi người không khỏi bàn tán xôn xao, liên tục phỏng đoán chuyện gì xảy ra khiến cho những nhân vật cỡ này hàng lâm đến Minh Dương thành. Nhiều người cho rằng vị Linh giả chết đi kia là con cháu của một vị trưởng lão, nhiều người lại cho rằng biến kiếm quang trên kia chính là lí do,..... Đủ loại đồn đoán truyền ra, không biết cái nào đúng cái nào sai, mà tám vị Linh giả của Minh Dương Thành cũng không nói gì nhiều, khiến cho câu chuyện càng ngày càng bí ẩn.



Lúc này, ở phía cực Đông của phủ Nghệ An, trong một tòa Linh bảo giới.



Tòa Linh bảo giới này có kích thước cực kì cực kì khổng lồ, khổng lồ đến mức khó ai có thể hình dung. trong đó từng tòa Thánh Sơn trập trùng, từng dãy lầu các, đền đài, cung điện nhiều như nấm sau mưa, thỉnh thoảng lại nghe từng tiếng Long ngâm Phượng hót. Linh khí bốn phía thì vô cùng dày đặc, hóa thành sương mù, chỉ cần vung tay liền hóa thành dạng chất lỏng, từ đó đủ thấy sự kinh khủng của Thánh địa này.


Lão Kim Quy đột nhiên đứng dậy, thân hình run run, nói:



" Thế ngươi nghĩ sao mà Tây Sơn Đế triều sụp đổ? Ngươi nghĩ có kẻ nào ở Nam Việt quốc thời điểm đó có thể sánh với Quang Trung Đại Đế sao? Ngươi nghĩ có bao nhiều tồn tại có thể sánh bằng hắn? "



Vị lão tổ kia ngẩn ngơ, dù đạo tâm lão được rèn luyện qua mấy trăm năm cũng rung động không thôi.



Quang Trung đại đế.



Vị tuyệt thế cường đại, có thể nói đệ nhất từ cổ chí kim, lập ra Tây Sơn Đế Triều, lực ép Vạn Tượng quốc, Chân Lạp quốc, dù là Bắc Minh Đế quốc cũng phải khiếp đảm khi nghe tên hắn. Hắn xuất thân bần nông, nhưng một đường tu luyện đến Đế cảnh, lật đổ hai đại Vương Triều trên nước Việt thời bấy giờ, đánh tan trăm vạn đại quân Bắc Minh Đế quốc, chôn vùi hàng chục vạn đại quân của Xiêm La Đế triều.



Thời đại hắn tại thế, yêu ma không dám hoành hành, ngoại bang không dám ho he, đất nước yên ổn phát triển



" Quang Trung đại đế, chẳng lẽ..."



Lão tổ kia kêu lên, định bụng nói ra thì bị che miệng lại, Lão Kim Quy lắc đầu, cảm thán:



"Có những việc biết cũng không nên nói ra. Tây Sơn Đế triều cường đại đến mức nào chắc ngươi hiểu rõ, nên ngươi tốt nhất hãy biết điều đi. Chuyện ở Minh Dương Thành, cứ một mắt nhắm một mắt mở, bỏ qua đi."



Nói xong thân hình lão Kim Quy cũng biết mất, nhập vào không gian vô tận. Còn Thanh Long Giang tông lão tổ cũng chỉ biết thở dài, tung người bay đi.



" Tai kiếp sắp tới rồi, ta liệu có kịp đột phá, bảo vệ tông môn hay không?"



Lão tổ Thanh Long Giang tông rời đi lúc lâu, thân thể khổng lồ của quy thần của hắn mới hiện ra, lão giọng run run, nói:



" Ngươi nên hiểu cho ta, ta thật sự không thể liều. Các ngươi nghĩ ta là đồ rùa nhát cáy, chỉ biết rụt đầu cũng được, nhưng trăm triệu con dân Nam Việt quốc không phải là trò đùa, lớp hậu bối của Âu Lạc thần tộc cũng không phải là trò đùa!!!"



" Nếu năm đó ta dũng cảm hơn một chút, lập trường kiên định hơn một chút, thì có lẽ mọi chuyện đã khác...."



Hết chương 74