Nam Việt Đế Vương

Chương 81 : Rèn luyện Tinh thần lực (2)

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


Nếu nói về phương pháp công kích của Tinh thần lực thì người ta thường chia làm hai dạng.



Dạng thứ nhất là điều khiến vật để công kích. Việc này tương đối đơn giản, chỉ cần để Tinh thần lực bao phủ lấy một vật, sau đó điều khiển nó tấn công hoặc phòng thủ. Cách này thì tương đối đơn giản nhưng lại hiệu quả, bởi vì tinh thần lực không thể nghe, không thể thấy, không thể nhìn, chỉ có thể cảm nhận bằng Tinh thần lực. Nếu gặp trường hợp đánh lén thì dù là võ giả mạnh hơn mình một cảnh giới lớn cũng có thể bị giết chết.



Dạng thứ hai là vận dụng Tinh thần lực một cách thuần túy. Tinh thần lực còn có khả năng công kích Linh hồn người khác. Trước khi tu thành Linh cảnh thì Linh hồn nhân loại cực kì yếu ớt, có thể nói là "nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa", chỉ cần có tác động nhẹ thôi thì cũng có thể hồn phi phách tán, chết đi. Bởi vậy, trước khi tu thành Linh cảnh thì Linh hồn nhân loại sẽ bị phong bế trong không gian Tinh thần hải, và sẽ dần mở ra khi tu luyện lên cảnh giới cao.



Người ta thường đồn nhau rằng Tinh thần hải nhân loại có một cánh cổng, được gọi là Cánh cổng Linh hồn. Chỉ có mở cánh cổng này ra thì mới có thể vận dụng Tinh thần lực. Đến khi mở được Cánh cổng Linh hồn hoàn toàn thì sẽ tu thành Linh cảnh, trở thành Linh giả.



Dạng này khó hơn dạng thứ nhất rất nhiều, cần người sử dụng có khả năng điều khiển Tinh thần lực cực tốt, hơn nữa phải tu luyện một loại bí pháp, gọi chung là Tinh thần lực công kích. Loại này thì cực kì ít ỏi, ngay cả Linh cảnh cấp cường giả cũng chưa chắc đã có thể sở hữu nổi nó.



Hắn lục lọi Nhẫn không gian của Tần Thiên một thời gian, không khỏi nhíu mày. Trong này không hề có loại bí thuật này, chỉ có những phương pháp rèn luyện Tinh thần lực cơ bản mà thôi.



" Chẳng lẽ sư phụ không có loại bí thuật này? Không thể nào, thực lực của sư phụ chắc hẳn không tầm thường. Bởi Nam Việt quốc Âm Quân cũng phải lộ mặt để giám sát hắn, mà những Âm Quân này là cao thủ bậc nào? Mỗi Tỉnh, Phủ cũng chỉ có một hai người mà thôi, chứng tỏ thực lực họ phải kinh khủng vô cùng. Sư phụ ngài ấy lại được mấy người này giám sát, chứng tỏ thực lực không hề kém chút họ chút nào."



Tinh thần lực hắn quét bốn phương tám hướng, đột nhiên cảm nhận được một thứ gì sâu trong Nhẫn, bèn dừng lại, tập trung Tinh thần lực vào nơi đó. Hắn cẩn thận nhích từng li từng tí, Tinh Thần lực nhẹ nhàng chạm lên nó. Nó là một cái hộp nhỏ, bốn phía có từng đạo hoa văn được khắc lên. Khi Tinh thần lực chạm vào thì từng trận văn sẽ sáng lên, cho đến khi tất cả đều sáng lên thì đột nhiên một thanh âm vang lên:



" Trần Phong, ngươi tu thành Linh giả cấp rồi cơ à. Sao lại nhanh như thế được?"



Trong đó thanh âm của Tần Thiên vang lên, sau đó hư ảnh hắn đột nhiên hiện ra, lơ lửng trước mặt Trần Phong.



" Sư, sư phụ?"



Trần Phong mừng rỡ hét lên, khom lưng cúi chào.



Tần Thiên gật gật đầu, nghi hoặc nhìn hắn:



" Chưa tu thành Linh cảnh, nhưng đã mở ra Tinh thần hải không gian. Đã thế lại còn có thể vận dụng Tinh thần lực nữa. Xem ra điều này có liên quan rất lớn đến việc hắn không có Cánh cửa Linh hồn"



Thấy sư phụ nhìn mình chằm chặp, Trần Phong có chút lo ngại, gãi gãi đầu, nói:
Thanh âm kia tràn đầy hỏa khí, tựa như núi lửa phun trào, thật sự khiến cho người ta áp lực đến khó tin. Tuy lão không cố ý hại hắn nhưng sự tức giận đó vẫn khiến ý thức Trần Phong gần như tan rã, vỡ vụn!



"Năm đó ngươi dạy ta những thứ này, ta còn nhớ rõ, sao lại...."



Lão còn chưa nói xong, đột nhiên thanh âm im bặt, tựa như chưa có cái gì được nói qua. Mà bốn phía không gian cũng dần vỡ ra, sau đó Trần Phong choàng tỉnh giấc.



"Aaaaaaa!"



Hắn hết lên một tiếng, mồ hôi đầy ướt hết cả áo. Hắn không sợ hãi giọng nói kia, bởi nó không hề mang chút sát ý nào. Nhưng mà áp lực vô cùng vô tận kia thật khiến hắn khó thở, dưới áp lực này hắn ngay cả di động ngón tay cũng không thể, chứ đừng nói gì đến đi lại.



"Chủ nhân giọng nói kia rốt cục là tồn tại bực nào? Sao ta cảm thấy hắn khủng bố như vậy chứ?"



Hắn không nhịn được mà run rẩy một lần, phải mất một lúc sau thì mới bình tĩnh lại được. Hắn hít sâu một hơi, khoác một cái áo tạm lên người, sau đó chậm rãi bước ra khỏi phòng.



Trời đem hè đẹp lắm. Trời quang, không chút mây, có thể thấy từng vì sao đang lấp lánh trên bầu trời. Gió mát thổi bốn phương, tựa như đang mơn trớn thân thể hắn, khiến hắn thoải mái không ít.



Trần Phong ngước mắt nhìn lên, lẩm bẩm:



"Nghe nói là mỗi người đều có một vì sao chiếu mệnh, không biết vì sao nào chiếu lên ta nhỉ? Sao giải hạn, sao bắc đẩu, sao quả tạ, sao thiên vương.... Cái nào không biết?"



Hắn lắc đầu cười vang, chọn một ghế đá trên sân trường mà tùy tiện ngồi xuống.



"A, Trần Phong đấy à? Cậu làm gì ở đây thế?"



Hết chương 81



Tác giả cảm thấy dạo này bút lực lại đi xuống rồi, không biết ae thấy thế nào?