Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 1057 : Muỗi cũng không gánh cái tội này

Ngày đăng: 21:56 28/04/20


“A...” Đàm Hi hít vào một ngụm khí lạnh.



- “Mommy, có phải mẹ rất đau không? Để Hạ Hạ thổi giúp mẹ, phù... phù...” Cái miệng nhỏ phồng lên, ra sức thổi.



Đàm Hi dở khóc dở cười.



“Mommy, có thấy đỡ hơn chưa?”



“Ừ, mẹ đỡ rồi.”



“Lần sau mẹ ra ngoài phải nhớ xịt dầu thơm nhiều vào!” Hạ Hạ căn dặn, dáng vẻ nghiêm túc cực kỳ đáng yêu.



“Dầu thơm?”



“Vâng ạ, chính là thứ thơm thơm có thể đuổi muỗi ấy!”



“A...”



“Sau đó sẽ không bị muỗi cắn nữa.”



Đàm Hi rất muốn nói, con gái ngoan à, đó là do ba con tạo nghiệt đó.



Muỗi tỏ vẻ, chúng nó không gánh cái tội này đâu!



Ngày hôm sau, Đàm Hi đến công ty từ rất sớm, ném thẳng vào hội nghị thường kỳ hai quả thủy lôi hạng nặng...



1. Chính thức sáp nhập Thiên Dụ và Thịnh Mậu, dự tính trong vòng ba tháng sẽ hoàn thành chuyển đổi cơ cấu, đến lúc đó, “Thiên Dụ” sẽ trở thành cứ điểm của Ngân hàng Đầu tư CK ở Hoa Hạ, gánh vác trọng trách khai thác toàn bộ thị trường châu Á.



2. Tập đoàn Lục Thị gia nhập vào Đầu tư Thiên Dụ, trở thành đại cổ đông đầu tiên, cũng là ngọn núi đầu tiên cho Thiên Dụ dựa vào.



Đàm Hi nói xong, cả phòng họp đều lâm vào sự yên tĩnh chết chóc.




Nhị Gia tỏ vẻ rất hài lòng.



Nhưng, không có nghĩa là anh sẽ buông tha cho lão già họ Từ này.



“Có ba vấn đề muốn được hỏi Đổng sự Từ.” Lục Chinh rời ánh mắt khỏi mặt ông ta, lạnh lùng xẹt qua những người khác đang ngồi trong phòng.



“Thứ nhất, thu mua Thiên Dụ là chủ ý của ai?”



Đổng sự Từ cắn răng: “Cậu.”



Lúc Lục Chinh quay về Lục Thị liền lập tức câu được ngay miếng thịt mỡ tập đoàn Thiên Hồng này. Theo đó công ty con của Thiên Hồng là Đầu tư Thiên Dụ cũng bị thu vào trong túi, đánh một cú khắc phục khó khăn vô cùng xinh đẹp, cũng hoàn toàn khiến những người trong hội đồng quản trị phản đối anh trở về phải câm miệng lại.



“Tuy rằng thu mua Thiên Hồng là chủ ý của cậu, nhưng lại vận dụng tài chính của Lục Thị, vậy thì chiến lợi phẩm cũng nên do hội đồng quản trị thảo luận và quyết định chứ không phải mình cậu được định đoạt!” Khả năng cảm thấy bản thân bị khí thế của Lục Chinh chèn ép, hoặc đáp án lúc đầu quá đơn giản nên Đổng sự Từ lại bổ sung thêm một câu.



Những đồng sự khác đều gật đầu đồng tình.



“Không sai, đạo lý này rất chuẩn.”



“Những lời Đổng sự Từ nói cũng là những lời chúng tôi muốn nói.”



Mặt Lục Chinh hoàn toàn chẳng có cảm xúc gì, thậm chí còn không tỏ vẻ bực bội, “Vấn đề thứ hai, mọi người luôn miệng nói Thiên Dụ là chiến lợi phẩm sau khi thu mua Thiên Hồng, vậy các vị đang ngồi đây có biết quan hệ chân chính giữa Thiên Hồng và Thiên Dụ hay không?”



“Chẳng phải là công ty của cùng một nhà sao? Còn có quan hệ gì chứ?”



“Hình như Thiên Dụ là công ty con của Thiên Hồng? Hoặc là... chi nhánh?”



Lục Chinh ngồi ngay ngắn trên ghế đầu, lạnh lùng nhìn mọi người thảo luận.



Đổng sự Từ đột nhiên có dự cảm chẳng lành, thậm chí còn cảm thấy khủng hoảng, trong lòng cực kỳ bất an, “Lục Tổng, có gì thì cậu cứ nói thẳng ra đi, đừng thừa nước đục thả cầu với đám lão già chúng tôi nữa.”