Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 1076 : Thu phục thiên du (1)

Ngày đăng: 21:56 28/04/20


Lại nói tới Đàm Hi và Hứa Nhất Sơn đi một đường thông suốt tới thẳng tầng 12.



Đinh!



Cửa thang máy mở ra, bên ngoài có hai người đàn ông đang đứng, hai bên bất ngờ gặp nhau nên đều khá sửng sốt.



Đàm Hi ngẩn ra là vì tự nhiên có hai gã như đứng ở đây.



Hứa Cường và Vương Văn Phong đa phần là ngạc nhiên, đưa mắt nhìn nhau, đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.



Hứa Nhất Sơn bước ra khỏi thang máy trước, duỗi tay ngắn cửa, Đàm Hi bước ra.



Chỉ bằng động tác đơn giản này đã khiến cho hai người Vương, Hứa nhìn ngay ra quan hệ chủ phó ở đây.



“Đàm Tổng?” Người đàn ông cao gầy tiến lên, cười ôn hòa nho nhã.



Đàm Hi bắt tay lại, cười tươi, “Rất vui được gặp, đồng sự Vương.” Sau đó thu tay về một cách tự nhiên.



Sự mềm mại ấm áp rút ra, trong lòng Vương Văn Phong đột nhiên lại cảm thấy mất mát không thể diễn tả được.



Người đẹp, nhất là kiểu lạnh lùng, cao ngạo như thế này luôn khiến cho mắt đàn ông sáng rực lên, đồng thời cũng sinh ra dã tâm muốn chinh phục không thể tránh thoát.



“Ha ha...” Một tiếng cười sang sảng từ bên cạnh truyền tới, “Không ngờ Đàm Tổng lại trẻ tuổi và xinh đẹp như thế, quả thực có mắt như mù!”



Đàm Hi đưa mắt nhìn sang, lại mỉm cười, “Vị này hẳn là đồng sự Hứa rồi.”



So sánh với vẻ nho nhã của Vương Văn Phong thì Hứa Cường lại có vẻ đơn giản thô thiển y như tên của anh ta, làm người ta cảm thấy vừa ngay thẳng, vừa hào phóng.



Còn ngay thẳng thật hay hào phóng giả thì còn phải xem kỹ mới biết được.




Ý cười thâm sâu, Đàm Hi lại hỏi Vương Văn Phong câu hỏi tương tự như thế, không hề ngoài ý muốn khi nhận được đáp án giống y như đúc.



“Một khi đã vậy, mọi người hẳn là cũng không có vấn đề gì chứ?” Giả ngu chứ gì? Được thôi, mọi người cũng nhau diễn trò, xem ai diễn tốt hơn.



Không một ai nói câu nào.



Đột nhiên, Hứa Cường đánh mắt xuống bên dưới, một người đàn ông trung niên đứng lên, hắng giọng nói, “Vừa rồi Đàm Tổng cũng nhắc tới chuyện mong tất cả mọi người đều ở lại, nhưng mà theo tôi được biết, trước đó không lâu, Hứa Tổng mới đuổi hai giám đốc dự án của chúng tôi.”



Hứa Nhất Sơn đang định mở miệng phản bác đã bị Đàm Hi dùng ánh mắt cản lại.



“Nên xưng hô thế nào với vị đồng sự này nhỉ?” Đàm Hi cười nhạt, không nhanh không chậm đặt câu hỏi.



Người kia cũng không giận, có thể thấy là giáo dưỡng không tệ, “Tôi họ Mã.”



“Đổng sự Mã.” Đàm Hi gật đầu, “Nếu ông đã hỏi tôi chuyện này thì hẳn là ông cũng biết, hai vị giám đốc dự án đó tự mình gửi đơn xin từ chức. Tôi rất thưởng thức, nhưng chí anh hùng lại ở quá cao, sao tôi có thể giữ được? Tất nhiên phải cắn răng nhịn đau mà buông tay thôi.”



“...” Đổng sự Mã lập tức cứng họng.



Đàm Hi lại tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối, “Đối với sự ra đi của người tài, bản thân tôi cũng rất đau lòng, nhưng vừa rồi như tôi đã nói, người làm ăn là phải anh tình tôi nguyện. Đổng sự Mã còn có vấn đề gì nữa không?”



“... Không có.”



“Mời ngồi.”



Trời biết, hai giám đốc dự án kia là do chính bọn họ phải ra để thử nước, không ngờ Đàm Hi lại cứng rắn như thế, sau khi chỉ nói vài câu tỏ vẻ muốn giữ người liền sa thải luôn, làm cho không chỉ hai giám đốc dự án ngẩn tò te mà tất cả bọn họ cũng đều sửng sốt.



Bởi thế, mới có buổi họp hội đồng quản trị lâm thời ngày hôm nay.