Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 1101 : Xem kịch bản, gặp nhậm tĩnh
Ngày đăng: 21:57 28/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Do dự toán chi phí quá thấp, rất ít ngôi sao lớn tham gia diễn xuất, do đó để thu hút khán giả, biên kịch và đạo diễn thường lấy các yếu tố tình dục, máu tanh, khủng bố... để làm nguyên tố chính.
Nhưng cũng không thể đánh đồng hàng loạt được, trong lịch sử điện ảnh toàn cầu cũng có không ít tác phẩm hay.
Ví dụ như, “Thành phố tội ác”, “Chuyện cũ ở Mê-xi-cô”, tuy được quy hoạch trong phạm vi phim cấp 3, nhưng danh tiếng và sức ảnh hưởng vượt xa nhiều bộ phim cấp A khác.
Nữ chính của hai bộ phim này đã sớm đoạt được danh hiệu vòng nguyệt quế cho Ảnh hậu vào mười năm trước, nay đều là những nhân vật được ngưỡng vọng và tôn kính ở làng giải trí u Mỹ.
Nếu1Đàm Hi đã có thể kéo quan hệ để thay thế Hàn Sóc giữa chừng thì ít nhất chứng tỏ rằng “Hoa sơn trà” đáng được coi trọng.
“... Không chỉ bởi vì đạo diễn là David Norlan, mà còn vì kịch bản của nó. Nói tóm lại cậu chỉ cần xem qua kịch bản là biết ngay. Tớ đã gửi đến địa chỉ email của cậu phần đầu kịch bản rồi”
“Được, xem xong tớ sẽ trả lời cậu”
“Tối đa hai ngày”
Tối hôm đó, Hàn Sóc thức đến ba giờ sáng để xem hết nửa đầu kịch bản Đàm Hi gửi.
Tâm trạng rất lâu sau vẫn không bình thường lại được.
Câu chuyện xảy ra tại một thị trấn có tên là Laya nằm tại phía Tây nước Pháp vào thế kỷ trước, nơi đây đã từng chịu đựng đủ lễ rửa tội8của chiến tranh lửa đạn, sau thời gian dài đằng đẵng gần mười năm bị thực dân thống trị, đã đón thời kỳ giải phóng mới.
Kẻ xâm lược bị quân đội Cemosse đánh đuổi đi, cuối cùng rút lui khỏi thị trấn.
Tướng quân Cemosse từ đó cũng trở thành vị anh hùng vĩ đại trong lòng người dân Laya. Họ dùng rượu ngon tiệc tùng để chiêu đãi người đàn ông và đội quân do anh ta thống lĩnh giống như những vị thần đã cứu vớt họ.
Trong một lần xuất hành, anh ta giải cứu được một cô gái xinh đẹp là người dân trong vùng, tên là Camélia.
Trong tiếng Pháp có nghĩa là hoa sơn trà.
Hai người nhanh chóng phải lòng nhau, họ cưỡi ngựa, cùng ăn với nhau, đi khắp dãy núi thể hiện tình yêu.
Ba ngày trôi2qua rất nhanh, Cemosse buộc phải trở về thị trấn, nhưng anh ta cho người nhanh chóng đi đón Camélia, và tổ chức một hôn lễ hoành tráng cho cô.
Anh ta muốn lấy người phụ nữ này. Cemosse vô cùng chắc chắn về điều đó.
Lúc này Nhậm Tĩnh đáng ra đang đi dạo phố lại ngồi trong quán một cà phê, trên người là bộ váy liền màu xanh nhạt, sản phẩm mới mùa này của một nhãn hàng thời trang xa xỉ. Mái tóc được buộc gọn lên, cố định sau gáy, để lộ ra cái cổ trắng ngần, và chuỗi hạt rực rỡ sáng loáng.
Thời gian năm năm không để lại bất kỳ dấu vết gì trên người cô ta, vẫn trẻ trung xinh đẹp như cũ, thậm chí còn có thêm vài phần cao quý và dịu dàng, đó là vẻ ngoài dùng tiền để tạo dựng nên.
Sau khi kết hôn với Đàm Tông Võ, cô ta chính thức bước chân với giới phu nhân các gia đình quyền quý, mấy năm nay đã không còn là cô thư ký nhỏ bé tầm mắt hạn hẹp xưa kia nữa rồi.
Tính tinh...
Chuông gió treo cửa vang lên, tiếng giày cao gót nện lên mặt đất từ xa đến gần.
Đến rồi...
Nhậm Tĩnh hít sâu, siết chặt ngón tay, sống lưng vô thức thẳng hẳn lên.
Không phải sợ! Cô ta đã không còn là nhân vật nhỏ bé có thể tùy tiện giẫm đạp lên nữa. Bây giờ cô ta đã là vợ của Đàm Tông Võ, phu nhân của Đàm gia, cũng là thím Hai trên danh nghĩa của Đàm Hi.
Không có gì phải sợ cả...
Một luồng gió khẽ lướt qua, chớp mắt Đàm Hi đã xuất hiện trước mắt cô ta.
Nhậm Tinh đứng dậy, mỉm cười gật đầu: “Hi Hi, đã lâu không gặp”
“Đã lâu không gặp, chị Tinh, à không đúng, bây giờ phải chuyển sang gọi là thím Hai mới đúng?
Nhậm Tinh xua tay, động tác mạnh mẽ: “Đừng lấy tôi ra làm trò đùa nữa, chúng ta vẫn xưng hô chị em như cũ đi”
Đàm Hi nhún vai, nhưng không thể hiện thái độ gì về vấn đề này.
“Ngồi đi, đừng đứng nữa”
Đàm Hi đặt túi xách xuống, tư thế ngồi cũng vô cùng tùy tiện, nhưng lại có dáng vẻ tiêu sái thoải mái: “Xin lỗi, để chị đợi lâu rồi.”
“Không sao, bây giờ tôi không có gì khác, chỉ có thời gian thôi.”
“Xem ra chị Tĩnh sống rất thoải mái”
“Con người tôi không tham lam, biết đủ là vui rồi”