Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 1204 : Giải thưởng gấu bạc dành cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất

Ngày đăng: 22:00 28/04/20


Nhìn chung, ở trong thị trường điện ảnh u Mỹ, độ nổi của “Hoa sơn trà” cũng không lớn lắm. Tình dục và ướt át dù sao cũng còn cách “tính thẩm mỹ” rất xa, vốn dĩ không giống nhau.



Đây cũng là lý do tại sao “Hoa sơn trà” có thể thoát ra khỏi cái mác phim cấp B, được phân loại lại một lần nữa.



Lúc1trước, khi Hàn Sóc quyết định chọn bộ phim này thì cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị dán nhãn “ngôi sao cởi đồ” rồi, thế nên, những đánh giá không rõ ý này với cô mà nói thì chẳng có gì đáng kể hết. Thậm chí cho dù tình hình có tệ hơn thì cô cũng chẳng thấy sợ chút nào. Dù sao,8người đã bẩn thì sẽ chẳng để ý càng bẩn hơn.



MC mời khách quý trao giải lên sân khấu, đầu tiên là công bố bộ phim đoạt giải Gấu Vàng.



“... Chúng ta hãy cùng chúc mừng... “Tuổi 24!!” Hiện trường vỗ tay như sấm dậy, Hàn Sóc hơi khựng lại, sau đó cũng vỗ tay. Hơi liếc nhìn sang David, thấy ông ta thật sự chẳng2thèm để ý chút nào.



Hàn Sóc thở phào một hơi, đột nhiên thấy nhẹ người. Được là phúc của ta, không được là số của ta, có những thứ quả thực không thể cưỡng cầu. Nhưng MC còn chưa nói hết, tiếng “and” cố tình bị anh ta kéo dài ra, “Chúc mừng Camelia!” Không ngờ lại là giải đôi? Tiếng vỗ tay đã hơi trì4trệ lại một lần nữa trở nên vô cùng nhiệt liệt, giây tiếp theo, Hàn Sóc bị David ôm vào lòng. Người đàn ông khẽ nói bên tai cô, “Baby, có phải rất kích thích không?”



“Hey, không chúc mừng tôi à?”



Khóe miệng Hàn Sóc giật giật, “Chúc mừng.”



“Just so? (Chỉ vậy thôi à?)”



“Nếu không thì sao nữa?”



“Muốn được như thế này...” Nói liền nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn.



Camera đảo qua hai người, lại phát hình ảnh này lên màn ảnh rộng, lập tức dấy lên những trận cười mờ ám. Thậm chí còn có người huýt sáo rất vang. Ánh mắt Hàn Sóc hơi khựng lại trong giây lát, ý cười không đổi, nhẹ nhàng đẩy ông ta: “Đi đi, kế tiếp là sân nhà của ông rồi.”




Màn ảnh chuyển đổi, trục thời gian dừng ở ngày 24 tháng Ba năm 1603, nữ hoàng không còn trẻ nữa nhưng vẫn ưu nhã và uy nghiêm như thế, nàng để hầu quan đỡ tới ngồi trước gương, vẽ mày, tô son, búi tóc, lại đội lên chiếc vương miện đã mang tới cho nàng một đời huy hoàng, cuối cùng an tường nhắm hai mắt lại.



Elizabeth Tudor cả đời không lấy chồng, bởi vậy được tung xưng là “Nữ hoàng đồng trinh”, nhưng là một người phụ nữ, nàng thật sự không có người mà mình ái mộ sao?



Suỵt! Nữ hoàng cũng từng nhận được thư tình... “Thư tình của Nữ hoàng” - Garcia Yuses.



Những bụi hoa sơn trà nở rộ đỏ tươi như máu, âm nhạc tuyệt đẹp, réo rắt và thảm thiết vang lên, đột nhiên màn ảnh chuyển đổi, một trận những tiếng vó ngựa dồn dập, một tướng quân tuổi trẻ xông tới, gặp được một cô gái xinh đẹp. Một bộ váy ren dài, màu trắng hơi ngả vàng, thiên về màu vàng nhạt hơn, cổ áo và tay áo đã sờn, tóc dài uốn xoăn, dịu dàng rũ xuống hai bên sườn.



Giờ phút này, sắc mặt cô gái kinh hoàng khiến cho sắc đẹp của cô càng trở nên sinh động và thú vị.



Màn ảnh dần đẩy mạnh theo sự quan sát của Cemosse, từ đôi chân trần của cô gái, cẳng chân với đường cong duyên dáng, thuận thế hướng lên trên, xẹt qua trước ngực, xương quay xanh, cố, cuối cùng dừng trên gương mặt thiếu nữ.



Đôi mắt kia tràn ngập vẻ mê man, lại cất giấu sự tò mò. Khi Cemosse gọi cô là “cô gái xinh đẹp”, trong đôi mắt ấy lại xuất hiện thêm một chút thẹn thùng.



Màn ảnh view gần, gần tới mức có thể nhìn thấy rõ mấy chẩm tàn nhang trên cánh mũi của cô.



_ “Hoa sơn trà” - Chole Han.



Khi mọi người còn đang chấn động và chìm đắm trong tam đoạn phim cắt nối biên tập kia thì MC lại không cho mọi người kịp dự phòng mà tuyên bố ra kết quả cuối cùng...



“Chúc mừng Chole đã giành được giải thưởng Gấu Bạc giành cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!” Sau ba giây yên lặng, toàn bộ thính phòng lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.