Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 1206 : Nhìn anh là tôi thấy ghê tởm
Ngày đăng: 22:00 28/04/20
Độ hot của Dạ Ảnh Hậu và Diệu Thiên Vương còn chưa hạ xuống thì tin tức “Hoa sơn trà” giành được giải Gấu Vàng và Hàn Sóc vinh dự nhận1được giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất đã nhanh chóng
truyền về trong nước khiến cho một vòng sóng nhiệt nữa lại nổi lên cuồn cuộn. Đồng thời khiến cho mọi8người chẳng buồn quan tâm tới tin tức Lâm Gia Giai bị ngã trên thảm đỏ nữa. “Tuy rằng tôi không thích Hàn Sóc, nhưng không thể không thừa nhận rằng2cô ấy đã chiến thắng một cách đẹp mắt trong việc vượt qua quá khứ.”
“Không biết sắp tới có phải sẽ ra vài cuốn sách ăn theo hay không? Luận về4việc là tội phạm hút ma túy, bị buộc phải rời khỏi giới giải trí, thể mà cô ấy đã thực sự làm được chuyện này...” “Lầu trên quả đúng là người đẩy gió sắc tình trên Wechat đấy.” “Hút thuốc phiện thì cả đời này vẫn cứ mang tiếng xấu, cho dù có trở thành Ảnh Hậu thì vẫn cứ là xì ke.”
“Anh Sóc V578*! Không cần quan tâm mấy lời bôi nhọ, bọn em sẽ mãi mãi ủng hộ anh.”
* V578: Uy vũ bá đạo.
“Không phải fan, chỉ là thích kỹ thuật diễn của Chole một cách đơn thuần, quả xứng với cái danh Ảnh Hậu.” “Từ nay về sau, Hoa Hạ của chúng ta lại có thêm một gương mặt nổi tiếng thế giới rồi!” “Đồng thời nhận được cả hai cái cúp Gấu Vàng và Gấu Bạc, không còn gì nghi ngờ về thực lực nữa, về những cái khác... không đáng để soi xét.”
“Đã từng xem “Hoa sơn trà, một câu chuyện xưa thật đẹp, người cũng thật đẹp, không muốn chửi bới vô cớ.”
Tuy rằng không thiếu sự bôi nhọ nhưng cũng tốt hơn nhiều so với tình hình bị cả cộng đồng mạng chửi bới trước đây. Lúc này, Tinh Huy chẳng buồn quan tâm tới thái độ của mọi người mà dẫn dắt dư luận, bắt đầu từ “bức ảnh chụp hút thuốc phiện” đến việc bị dán nhãn “diễn viên cởi đồ” trong “Hoa sơn trà”, từng sách lược tẩy trắng đều được thi triển.
Lần này, gần như không mất một chút sức lực nào cả, dù sao thì hai cái cúp sáng chói lọi bày ra trước mắt cũng đủ để kéo giãn khoảng cách giữa Hàn Sóc và các tiểu hoa đán trong nước tới vạn dặm.
Mà người như Lâm Gia Giai thì càng cưỡi ngựa cũng chẳng bắt kịp. Liên hoan phim kéo dài suốt mười ngày. Thời gian này, các bộ phim được chọn lựa đều công chiếu cho mọi người cùng xem. Hôm sau, sau khi tham dự tiệc liên hoan buổi tối xong thì sang ngày thứ ba, Hàn Sóc liền chuẩn bị rời đi. Đồng hành với cô còn có người đại diện Triệu Thu. “Baby, đừng quên tôi đấy nhé!” David ôm cô vào lòng, trong đáy mắt hiện lên vẻ lưu luyến không rời. Ông ta phải về nước, văn phòng làm việc ở Hollywood chỉ mới vừa đi vào quỹ đạo, chưa có năng lực tự vận hành, nhất định phải có người quản lý.
Hàn Sóc vỗ vai ông ta, “Yên tâm đi, tôi sẽ không nhớ đâu.”
“Ôi trời, em nói thể làm tôi thấy đau lòng quá.”
Hàn Sóc rời khỏi cái ôm của người đàn ông, “Chỉ đùa tí thôi mà, đừng cho là thật chứ.”
“Tôi...” “Well, đều không quan trọng, bởi vì, tôi không tin bất kỳ lời nào của anh!”
“Đứng lại!” Chu Dịch dừng một chút, “Em đi đâu hả?”
Hàn Sóc quay đầu đi, chỉ cần nhìn người này thêm một chút thôi là cô cũng cảm thấy ghê tởm rồi.
Sự xuất hiện của Chu Dịch cùng một đồng hành động làm bộ làm tịch của hắn như nhắc nhở cô rằng năm xưa cô đã ngu xuẩn tới mức nào.
“Nhìn tôi! Nói đi!” Duỗi tay giữ chặt cằm cô, người đàn ông đã sắp phát điên rồi, đôi mắt lạnh lẽo đến mức như muốn ăn thịt người. Hàn Sóc lại chẳng hề nao núng. Cô còn từng thấy dáng vẻ càng khủng bố hơn thế này của hắn, đã sớm thành thói quen rồi.
Lần đầu tiên có thể sẽ thấy sợ hãi, vô cùng sợ hãi.
Lần thứ hai rồi lần thứ ba... sẽ lại cảm thấy bình thường mà thôi.
“Anh kia làm gì thế hả?” Triệu Thu tức giận quát một câu, chạy tới, đập lên tay Chu Dịch.
Bốp. Một âm thanh giòn tan. Nghe thôi cũng thấy đau rồi.
“A Sóc, em không sao chứ? Người này... Chu Dịch?” Triệu Thu trợn mắt, kêu lên đầy kinh hãi.
Ngồi trong phòng chờ cảm thấy không ổn, mắt thấy mãi mà Hàn Sóc chưa quay về liền chạy đi tìm, không ngờ lại nhìn thấy một gã đàn ông đang bóp cằm Hàn Sóc, Triệu Thu tức giận đến mức mất hết lý trí, lập tức ra tay.
Nhìn kỹ lại, hóa ra người quen! Đúng là... nghiệt duyên cắt không đứt, gỡ càng rối hơn. “Chị Thu, lâu rồi không gặp?” Chu Dịch thu tay về, miễn cưỡng nở một nụ cười. Năm đó, chuyện giữa hắn và Hàn Sóc, Triệu Thu chính là người chứng kiến, còn không ít lần ở giữa hòa giải, giúp hai người bọn họ dắt dây tơ hồng. Triệu Thu nghe thấy hắn gọi “chị Thu” mà chỉ thấy sau gáy lạnh toát, lông tơ dựng ngược: “Chu Tổng khách khí rồi, tôi không đảm đương nổi một tiếng chị này của anh đâu.”