Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 1305 :

Ngày đăng: 22:02 28/04/20


Đàm Hi đã gặp đủ mọi loại đàn ông ưu tú, nghiêm nghị như Lục Chinh, dịu dàng như Cố Miên, đáng



yêu như Bạch Bạch... Nhưng gánh được chữ “đẹp” thì chỉ có mình Ân Hoán. Hắn sẽ chứng minh cho bạn thấy, hồ ly tinh cũng có con đực.



“Anh Hoán, đã lâu không gặp.” “Chị Đàm càng ngày càng ăn nên làm ra, thật làm khó cho cô vẫn nhớ nhân vật nhỏ như tôi.” Đàm Hi kéo ghế: “Anh cũng ngồi đi.”2Ân Hoán nghe theo.



“Nhất Sơn nói là “cố nhân”, tôi đoán ngay ra là anh.”



“Tại sao?”



“Năm đó, nhóm chúng ta cùng nhau mở sòng bạc, giờ cũng chỉ còn lại có anh, Phi Tử và Nhất Sơn. Hai người kia tôi thường xuyên gặp rồi, chỉ có anh là biến mất không dấu vết, giống như bốc hơi khỏi cuộc đời này vậy.”



Bốn năm trước, Ân Hoán rời khỏi hội Ám Dạ, không chỉ mang theo một lượng nhân mạch lớn mà còn dẫn5đi đám anh em trong bang. Hành động này đã khiến hội trưởng lão tức giận, trong cơn tức giận đó đã phát lệnh truy sát khắp giang hồ với anh ta.



Nhưng chỉ qua hai tháng, truy sát lệnh bị thu hồi, mà Ân Hoán cùng với đám anh em đi theo hắn cũng hoàn toàn biến mất.



Giang hồ đồn rằng “An lão đại” đã từng nổi danh giang hồ đã bị hội Nguyên lão ám sát, trở thành một cô hồn dã quỷ6không mồ mả từ lâu rồi. Cũng có tin tức khác truyền ra rằng Ân Hoán dẫn đám anh em tâm phúc trong bang tới cắm rễ ở vùng Tam Giác Vàng, cùng nhau “trồng thuốc phiện“.



“Thế nên, anh không bán mạng nữa mà sửa thành bán anh túc à?” Đàm Hi nhướng mày.



Ân Hoán cười than một tiếng: “Giờ cũng không bán anh túc nữa mà bán tin tức.”



“Thám tử tư hả?”



“Tôi cảm thấy gọi là “tổ chức tình báo” thì khí phách5hơn đó.” Đàm Hi duỗi tay ra, “Nào nào, cho tôi một tấm danh thiếp đi.” Ân Hoán đưa cho cô: “Cô muốn điều tra ai?”




Anh là Cổ Miên, cũng là Dịch Phong Tước. Chỉ không còn là “tên ngốc” của Viêm Hề nữa mà thôi. “Đã lâu không gặp.”



Đàm Hi bám vào khuỷu tay gấp khúc của anh, hai người dìu nhau lên sân khấu.



Ở góc độ camera không lia tới, cô nói: “A Miên, đã lâu không gặp.” Ai đã từng là giấc mơ của Cố Miên, sau đó lại trở thành giấc mơ của Viêm Hề. Giờ nó được hoàn thành bởi “Dịch Phong Tước” và “Đàm Hi”, coi như lễ tế cho chính mình đã chết đi. Nghi thức khai mạc kết thúc, chuyển sang thời gian truyền thông phỏng vấn.



Phóng viên: “Ngài Dịch, trong thời gian ngắn mà tập đoàn Thiên Tước đã đạt tới độ cao mà các doanh nghiệp cùng lĩnh vực khó đạt tới được, ngài cho rằng đâu là nhân tố mang tính quyết định trong thành công này?”



“Tài chính, nhân lực, kỹ thuật trung tâm.”



Phóng viên: “Là cơ hội nào khiến ngài quyết định tiến quân và chiếm giữ lĩnh vực trí tuệ nhân tạo AI vậy?” “Cơ hội là ngẫu nhiên, mà tất cả những gì tôi làm đây đều là lẽ tất nhiên, thế nên, chẳng hề tồn tại cái gọi là cơ hội.”



Phóng viên: “OK, vậy tôi xin hỏi một câu khác, tại sao ngài lại có tình yêu sâu sắc với lĩnh vực trí tuệ nhân tạo này vậy?” “Bởi vì am hiểu.”



Phóng viên hơi dừng lại, hình như trước đó chưa từng nghe nói vì này có thành tựu gì trong lĩnh vực toán học và máy tính mà nhỉ?



Well, cái này cũng chẳng quan trọng lắm.



Phóng viên: “Tập đoàn Thiên Tước có thể đạt được thành công như ngày hôm nay, người ngài muốn cảm ơn nhất là ai?”



“Đối tác của tôi, Ms Tan.”



Phóng viên: “Cô Đàm, tại sao ngài lại chọn tập đoàn Thiên Tước vậy? Dù sao, lúc đó các doanh nghiệp cùng ngành không hề coi trọng việc hợp tác này giữa hai bên.” Xem thêm...Xem thêm...