Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 1330 :
Ngày đăng: 22:03 28/04/20
“Hôn... miệng! Giờ đã hiểu chưa hả?”
Ngộ Hạ càng cười vui vẻ hơn, “Hiểu rồi, hiểu rồi...” Cô thích nhất nhìn dáng vẻ anh A Thận nhà mình chuyển từ “ngả ngớn ngầm” sang “ngả ngớn công khai”, vừa đẹp trai2vừa đáng yêu! Một cái hôn vừa rồi là cách khẩu trang mà hôn, khó trách anh không thấy hài lòng. Lúc này, Ngộ Hạ cũng không chơi xấu nữa mà kéo khẩu trang xuống cằm, ghé sát lại, ngậm lấy5cánh môi của người đàn ông hôn một cái thật sâu theo kiểu Pháp.
Cho đến khi trở lại chung cư, nụ cười như tắm mình trong gió xuân trên gương mặt người đàn ông chưa từng tắt đi.
Ngộ Hạ trêu anh:6“Nhặt được tiền đấy à?” Hàn Thận bề ngang người cô lên, “Tiền có tính là gì chứ? Nhiều nữa cũng chẳng bằng em được.” “Cái miệng thật là ngọt!” “Thế ư?” Người đàn ông nhướng mày, “Người anh cũng ngọt5lắm, không tin em có thể thử xem?” Nói xong, không đợi Ngộ Hạ gật đầu đã lập tức hôn cô.
Lúc trước vì ở sân bay, anh cố ky chuyện Ngộ Hạ là nhân vật của quần chúng nên không dám3làm càn quá mức. Giờ đã vào nhà rồi, ở trên địa bàn của mình rồi, nói gì thì nói cũng phải đòi lại lợi nhuận mới được.
Kết thúc nụ hôn, Ngô Hạ không ngừng thở dốc, hai mắt mông lung đầy sương mù. Người đàn ông lại cười thật to vì vui sướng, trong đó không thiếu phần đắc ý. Ngộ Hạ hét lên một tiếng rồi nhào tới cắn mũi anh, nghiền tới nghiền đi như sóc mài răng vậy, “Đồ xấu xa! Ai bảo anh hôn sưng môi em hả!” Hai người náo loạn một hồi trên sofa, đột nhiên điện thoại của Hàn Thận đổ chuông: “Thượng Kiệt, có việc gì không?”
Ngộ Hạ nằm gối đầu lên đùi người đàn ông lắng nghe, cái gì mà nguồn năng lượng mới, không người điều khiển...
Lập tức chẳng còn hứng thú nữa, ngồi bật dậy, đi vào phòng ngủ, dùng khẩu hình nói với anh: Em đi tắm đây... Hàn Thận gật đầu. Ngộ Hạ vừa chờ nước xả đầy bồn vừa cuốn mái tóc dài lên, cởi quần áo. Đổ tinh dầu, đang chuẩn bị bước vào bồn thì cửa phòng tắm đột nhiên bị đẩy ra, không cần nghĩ cũng biết là ai
“Kết thúc nhanh thế à?” Ngộ Hạ quay đầu lại, quả nhiên anh trai nhỏ của cô đang đứng ở cạnh cửa, hơi thở không ổn định cho lắm.
Hầu hết người đàn ông trượt khẽ: “Xong rồi.”
“Đứng đó làm gì? Không vào hả?”
Mắt Hàn Thận sáng lên, chấp hành mệnh lệnh như một cái máy.
Ngô Hạ ném khăn lông cho anh, thuận thể ngồi lên thành bồn tắm, để lộ ra cái lưng trắng nõn, trơn mềm như sữa.
“Kỳ lưng.”
Người đàn ông nghe lời làm theo, nhưng xoa một hồi lại dần dần thay đổi mùi vị. Trong lúc động tình, Ngộ Hạ cười quyến rũ: “Nói, em là gì của anh?”
“Trái tim nhỏ bé.”
Hai người ở trong phòng tắm gần một giờ mới ra.
Ngộ Hạ bị bể đặt lên giường.
Cổ áo chữ V của chiếc váy ngủ làm lộ ra xương quai xanh tinh xảo, vốn dĩ làn da trắng nõn giờ lại xuất hiện thêm vài vết đỏ loang lổ.
“Hai người làm làm tôi bắt đầu tin rằng mình có thể gả ra ngoài được rồi.”
“Siêu mẫu 1m8 còn thoát ế, tại sao 1m55 như tôi vẫn còn làm chó độc thân?”
“Báo động trước! Có một làn sóng thức ăn chó đang trên đường tới, xin mọi người hãy chú ý tránh né!” “Trạch nam cả thế giới đều thất tình, bao gồm cả tôi, muốn khóc quá...”
“Làm fan của em mười năm, rốt cuộc nhìn thấy em 1m8 tìm được bạn trai 1m9, lập tức phát ra tiếng cười của một bà mẹ già.”
Nhiệt độ của sự kiện siêu mẫu công khai chuyện tình cảm còn chưa giảm thì lại có cư dân mạng chụp được ảnh hai nhân vật nơi đầu sóng ngọn gió là Hàn Thận và Ngộ Hạ tay trong tay xuất hiện ở quảng trường Parade ở Zurich.
Cộng đồng mạng sôi nổi tỏ vẻ: Thức ăn chó đáng ghét. Trái tim pha lên mỏng mảnh của đám fan trạch nam vừa mới khâu lành lại một lần nữa bị đả kích. Chín giờ năm mươi phút tối ngày 8 tháng Mười một. Ngộ Hạ đã biến mất hai tháng đăng lên ba bức ảnh.
Bức thứ nhất: Cô bé con mặc váy công chúa và cậu bé mặc đồ vận động sóng vai đứng chung một chỗ. Cô bé có lúm đồng tiền như hoa mỉm cười nhìn về phía ống kính, còn cậu bé thì lặng lẽ ngắm nhìn cô. Có cư dân mạng tinh mắt phát hiện ra, đây là ảnh chụp chung của hai người ở nơi ghi hình chương trình “Hành trình của mẹ và bảo bối” năm xưa.
Bức thứ hai: Váy đồng phục học sinh của thiếu nữ bay bay, để lộ ra đôi chân dài đẹp và thẳng tắp, thiếu niên dắt xe đạp đi theo từ xa, vẻ mặt không được vui lắm.
Đây là lúc học cấp hai, trước khi hai người chính thức xác định quan hệ yêu đương, Hàn Thận không hài lòng chuyện ngày nào tan học cô và cậu bạn đẹp trai lớp bên cạnh cũng tới sân vận động tập luyện tiết mục cho hội diễn, thế nên cả ngày mặt nặng mày nhẹ, đâm bị thóc, chọc bị gạo, giống như ai thiếu cậu mấy trăm vạn vậy.
Chờ đến khi Ngộ Hạ quay đầu lại, nhìn kỹ bức ảnh này mới phát hiện ra, trong đôi mắt nhỏ buồn bực của chàng trai tràn ngập vẻ ghen ghét. Bức ảnh thứ ba: Ảnh chụp chung trên giấy đăng ký kết hôn của hai người. Status: Từ lúc sinh ra đến năm 13 tuổi, anh là anh trai của em; từ 13 tuổi đến 24 tuổi, anh là bạn trai của em; từ 24 tuổi trở về sau, anh là chồng em.
Đúng thế, ngày 8 tháng Mười một chính là sinh nhật của Ngộ Hạ, từ đây cũng trở thành ngày kỷ niệm kết hôn của hai người.
Mười lăm phút sau, Hàn Thận cũng đăng bài đáp lại, chỉ có mấy chữ đơn giản. Không có ảnh, chỉ tag Ngộ Hạ.
Anh nói...
Mợ chủ Hàn, tân hôn vui vẻ! Hai người kẻ tung người hứng, coi như tuyên bố tin vui. Bạn tốt đều sôi nổi vào chúc phúc, fan thì tỏ vẻ muốn tìm một góc nào đó khóc một trận. Tháng Ba năm tiếp theo, hôn lễ của hai người được tổ chức ở Maldives, chỉ mời bạn bè và người thân, từ chối truyền thông. Nhưng ngày hôm sau, vẫn có ảnh bị tung lên mạng.
Cô dâu mặc váy cưới trắng như tuyết đi về phía chú rể đứng ở đầu bên kia, trong mắt dường như có cả thế giới.
Người đàn ông đó chính là cả thế giới của cô.
Mà chú rể cũng có một bức ảnh chụp cận mặt, tiểu nam thần ngày nào giờ đã thành đại nam thần, hốc mắt đỏ ửng, dường như còn có ánh nước lập lòe.
Mà cô gái đang đi về phía anh kia sao có thể không phải là cả thế giới của anh chứ?