Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 38 : Vòng hoa mừng
Ngày đăng: 21:31 28/04/20
Khi thấy con gái như thế, Viêm Võ cực kỳ đau lòng, lại càng thêm áy náy.
Lần nào say, Hề Hề cũng giống như một con mèo con ngoan ngoãn, yên lặng tựa vào đầu vai ông ta khóc, miệng thì gọi... “Mẹ ơi“.
Lòng cha hiền lập tức mềm xuống, mềm tới mức có thể nhỏ thành nước.
Lại nhìn trên cái trán trơn láng của con gái có một vết sẹo mờ, càng thêm áy náy.
Thế nên, dù cho Giang Huệ dùng đủ mọi cách, Viêm Võ vẫn kiên quyết không cho ả một danh phận chính thức.
Mang thân phận bồ nhí, hơn nữa thỉnh thoảng Viêm Hề lại “vô tình” tiết lộ chuyện trong nhà cho đám người nhà giàu nghe, thế là Giang Huệ lập tức trở thành trò cười.
Không ai biết, lần bị thương đó là cô cố ý đụng trúng.
Cũng không ai biết, khi cô sa đọa làm Viêm Võ áy náy, cô cũng đã tích lũy được cho mình những mối quan hệ và tài nguyên vô cùng quý giá.
Ăn chơi trác táng đi với ăn chơi trác táng, cũng giống như ba ba nhìn đậu xanh vậy.
Không có tiền thì làm sao mà chơi được chứ?
Có thể qua lại với cô, nếu không phải cậu ấm thì cũng là cô chiêu, mỗi người đều là cao thủ trong ăn chơi.
Giai đoạn lúc mới về nước, đám bạn bè không ra gì đó có không ít người vì Viêm Hề chạy ngược chạy xuôi.
Đương nhiên, quan hệ lắm thì cũng không tránh được rắc rối nhiều.
Viêm Võ vào cục cảnh sát bảo lãnh người ra đã thành chuyện như cơm bữa.
Bởi thế, thời gian tới chỗ Giang Huệ cũng càng lúc càng ít hơn.
Giang Huệ cũng chẳng phải kẻ ăn chay, tìm mọi cách giữ người lại, quấn lấy làm cho ông ta không thể chống đỡ.
Hai bên một lớn một nhỏ, không ai nhường ai, rất nhiều người chờ xem Cung Tâm Kế phiên bản hiện thực này.
Có người mẹ giỏi giang như Thời Tú, Viêm Hề có thể nhát gan sao?
Hôn lễ bị phá, Viêm Võ trở thành trò cười, Giang Huệ tức giận tới mức phải nhập viện.
Ba năm không thấy, vừa mới gặp mặt, cô con gái đã làm ông ta mất hết mặt mũi, Viêm Võ giận dữ, hạ quyết tâm phải dạy dỗ đứa con gái này.
Nhưng mà không đợi ông ta có động tác gì, Viêm Hề đã đơn phương tới gặp luật sư, lấy lý do đã quá 20 tuổi, yêu cầu chấp hành hiệp nghị chuyển nhượng tài sản mà lúc trước Viêm Võ đã tuyên bố---
Cổ phần một nửa, tài sản chia đều!
Lúc đó, cô chỉ muốn lấy càng nhiều càng tốt, một xu cũng không thể để lại cho ả bồ nhí Giang kia.
Đối với Viêm Võ, cô cũng đã thất vọng tột đỉnh.
Nói cô bất hiếu cũng được, nói vong ân phụ nghĩa cũng được, có một số việc vốn chỉ để tranh khẩu khí mà thôi.
Trước kia, khi còn sống ở nông thôn, thường xuyên nghe các ông bà hàng xóm nói mãi: Hề Hề và Thời Tú như được khắc từ một khuôn mà ra, chẳng khác nào hai chị em, đều rất xinh đẹp.
Thực ra, cô giống mẹ cô nhất không phải là dung mạo, mà là tính cách!
Quật cường đến cực đoan, liều mạng, dù tự hại mình mất một vạn thì cũng phải giết địch chết ba ngàn.
Giang Huệ nói: Viêm Hề, mày còn tàn nhẫn hơn rắn độc!
Tàn nhẫn ư?
Nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, Đàm Hi cười tự giễu.
Không ra tay tàn nhẫn thì sao có thể ổn định giang sơn.
Chỉ có làm kẻ địch đau thì chúng mới không dám tái phạm dễ dàng như thế nữa.
Mẹ từng nói, cái này gọi là---
Lập uy!