Nàng Dâu Cực Phẩm
Chương 571 : Ép hỏi la vũ văn
Ngày đăng: 21:44 28/04/20
Bên trong chỉ dùng vài câu ngắn gọn để kể lại chuyện hắn quen Cố Miên qua mạng thế nào, sau đó trở thành bạn bè, thường xuyên trao đổi kỹ năng hacker qua internet ra sao. Rất rõ ràng, trong mắt La Vũ Văn, Cố Miên là một tồn tại sánh ngang với thần, giữa những hàng chữ đều thể hiện rõ sự bái phục và ca ngợi với kẻ mạnh.
Mà cuốn sổ này này chính là món quà năm đó Cố Miên gửi cho hắn, còn viết lời khen tặng ở vỏ bọc bên ngoài nữa.
Là sinh viên ngành Khoa học tự nhiên nên khả năng viết của La Vũ Văn cũng ngắn gọn, những thứ mà hắn nhớ kỹ toàn là về tri thức liên quan tới hacker. Số lần hắn viết về Cố Miên cũng không có nhiều.
Đàm Hi đọc kỹ từng câu từng chữ như đang muốn tìm kiếm gì đó qua những hàng chữ này.
Kim đồng hồ đã nhích tới con số chín, cô cũng xem hết được một phần ba. Có những lúc Đàm Hi thật sự muốn xông thẳng tới trại tạm giam, túm lấy cổ áo La Vũ Văn mà chất vấn: “Tại sao anh không thể viết nhiều thêm những chuyện liên quan tới cậu ấy chứ?!”
Qua thêm ba mươi phút, Đàm Hi không tìm được thứ mà mình muốn tìm nên đã bắt đầu thấy bực bội.
Đến 11 giờ thì chỉ còn một tờ cuối cùng.
Trong suốt ba tiếng liền, cô đi từ tràn đầy hy vọng đến thất vọng, đã chết lặng từ sớm rồi, sau khi chết lặng thì trong lòng chỉ còn lại sự bình tĩnh.
[Ngày 21 tháng 6 năm xx, trời quang đãng, địa điểm: Palo Alto.
Rốt cuộc cũng đi tới thành phố mà Howard sống, đứng trước cửa đại học Stanford, trong lòng không khỏi sinh ra một sự hâm mộ vô bờ, bảo sao Howard lại giỏi như thế, trường học của cậu ấy cao hơn mình tận 10086 cấp bậc liền.
Hẹn gặp nhau lúc 6 giờ, hình như mình tới sớm rồi, ừm... thôi thì vừa viết vừa chờ vậy.
Mình cảm thấy các cô gái ở đây không xinh như con gái trong nước mình, quần áo mặc thì xanh xanh đỏ đỏ... quá cay mắt!
Vừa rồi thấy ba cô em đi qua hình như còn không mặc cả đồ lót nữa chứ, mình thật sự rất muốn nhắc bọn họ rằng bị hở rồi, nhưng mình lại không biết “bị hở” trong tiếng Anh nói như thế nào cả! Chán quá đi...
Ôi! Hình như mình đã nhìn thấy Howard! Còn đẹp trai hơn cả trên ảnh chụp nữa, đột nhiên nhận ra hình như hôm nay ra ngoài không cạo râu mà một sai lầm quá lớn... chết thật!]
“Howard...” Đàm Hi gọi lên thành tiếng, trong mắt xuất hiện sự hoài niệm, đúng rồi, tên tiếng Anh của Cố Miên là Howard Ku!
Ở đầu cuốn nhật ký này, La Vũ Văn toàn gọi là “Đại thần“.
Niềm vui tới quá đột nhiên không kịp dự phòng, hốc mắt Đàm Hi đỏ lên, cắn mạnh môi dưới để cảm xúc không tuôn hết ra ngoài, rồi cô lại đột nhiên cười rộ lên thành tiếng: “Thì ra đúng là cậu...”
Đồ ngốc.
Cô lại đọc tiếp những dòng bên dưới, ở giữa để lại một đoạn trống, sau đó tiếp tục bằng một dòng thời gian.
[7:00 P.M.
Howard lại đi rồi, cậu ấy nói bạn gái gọi đi có việc, không ngờ cậu ấy đã có bạn gái rồi, thật hâm mộ.
La Vũ Văn cảm thấy toát mồ hôi thay cô. Trong lúc hắn chuẩn bị tinh thần để nghe một đống lời răn dạy dữ dằn thì người cảnh ngục lại cứ thế... đi ra ngoài?
Nhưng nghĩ kỹ một chút thì lập tức hiểu được, người có thể đưa hắn từ trại giam phía Tây về trại giam phía Bắc sao có thể không trị nổi một gã quản ngục chứ?
“Đàm Tổng tìm tôi có việc gì thế?”
“Cái tủ bảo hiểm chất đầy đô la Mỹ của anh từ đâu mà có?”
Cả thân mình người đàn ông chấn động, trong mắt hiện lên vẻ phòng bị, “Cô đã mở ra xem rồi sao?” Nghiến răng nghiến lợi.
“Đúng.”
“Mở cả ba cái tủ bảo hiểm sao?”
“Ừm.”
“Đàm Hi! Cô làm thế là xâm phạm quyền riêng tư của tôi đấy!”
“Tôi còn tưởng anh đã chuẩn bị tư tưởng bị xâm phạm rồi chứ, nếu không, sao lại để tôi lấy được chìa khóa?”
“Cô tới tìm tôi làm gì?” Giọng người đàn ông trầm và lạnh hẳn.
“Tôi hỏi anh lại một lần nữa, đống đô la Mỹ kia anh lấy ở đâu ra?”
“Tự mình kiếm.”
“Có phải có liên quan tới Howard không?”
“... Cô nói cái gì?” Hai tròng mắt người đàn ông như muốn rơi ra ngoài, vẻ mặt không nén được sự kinh ngạc, “Cô biết Howard?”
Đàm Hi cắn chặt hàm răng, lời nói ra cũng chứa đựng sự tàn nhẫn: “Tôi hỏi anh một lần cuối cùng, số tiền đó là tiền để bịt miệng anh đúng không?”
La Vũ Văn lắc đầu theo bản năng.
Đàm Hi cười lạnh: “Đừng quên, anh còn có một đứa em gái, nếu tôi muốn thì xử chết cô ta còn dễ hơn bóp chết một con kiến đấy, anh có tin không hả?”
“Cô dám động vào em tôi một cái thử xem! Ông đây thành ma cũng không tha cho cô!”
“Vậy nói cho rõ chuyện về Howard, nếu không...”