Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 701 : Cố hoài cẩn chính là dịch phong tước

Ngày đăng: 21:47 28/04/20


Đoạn thời gian này, Thời Cảnh vẫn không từ bỏ việc điều tra, mấy lần chạy đi chạy lại giữa hai vùng đất Xuyên và Thục, cố gắng lần ra manh mối, nhưng kết quả vẫn không được như ý muốn, lần nào cũng trở về trắng tay.



Cùng với sự chuyển dời của thời gian, niềm hy vọng Viêm Hể còn sống cũng ngày càng mong manh xa vời hơn.



Thời Cảnh biết rằng, anh ta cứ giống như con ruồi không đầu đâm loạn như vậy không chỉ không tìm được người mà còn lãng phí thời gian nữa.



Nếu tập đoàn Thiên Tước là kẻ đứng sau Hồng Hâm, thì chuyện Việm Hề mất tích cũng có liên quan đến họ. Như vậy thì trước mắt cách tốt nhất là bắt Dịch Phong Tước, sau đó bóc trần bí mật của tập đoàn buôn lậu sau lưng hắn!



“Lão Lục này, tôi nhất định sẽ tìm ra được tung tích của Viêm Hề, cho dù cậu không chịu giúp tôi” Ngữ khí của anh ta chắc chắn, ánh mắt kiên định.



“Đừng quên cậu còn là một người lính!” “Tôi không hề quên!”



Ánh mắt Lục Chinh tối đi, “Tôi không phản đối cậu đi điều tra tung tích của Yan, nhưng mà cậu đừng lợi dụng chức vụ để điều tra Dịch Phong Tước nữa”



Việc thứ nhất thuộc về việc cá nhân, nhưng còn việc thứ hai đã nâng cấp lên tầm quốc gia rồi.



“Đừng quên, ban đầu là mấy quốc gia Trung Đông liên kết lại để ra mặt thay cho Dịch Phong Tước. Không nhìn mặt tăng chỉ xem mặt Phật, cậu tưởng chỉ có một tập đoàn Thiên Tước thôi sao?”



“Fuck!” Thời Cảnh đạp một chân lên bàn, ánh mắt lộ rõ vẻ bực bội.



Con đường duy nhất để anh ta có thể có được tin tức về tập đoàn Thiên Tước là mạng lưới tình báo quân đội thiết lập ở nước ngoài, nhưng nay họ lại nói với anh ta KHÔNG THỂ DÙNG ĐƯỢC NỮA?!



“Lão Lục Thời Cảnh hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, “Cậu cũng đừng nói bị quan như vậy, chi bằng nghe tôi nói về tin tức hôm này tôi mang đến rối hăng quyết định?”



Lục Chinh nhìn anh ta không nói lời nào.
Lại nhớ đến cảnh tượng bốn năm trước khi hai người giao đấu với nhau, bóc tách từng lớp một, cuối cùng sẽ phán đoán ra.



Thời Cảnh còn chưa tiêu hóa được hết tin tức bất ngờ này, còn như có sét đánh bên tai, lỗ tai kêu ong ong.



Có lẽ đây chính là “đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến lúc có được lại chẳng tốn công” trong truyền thuyết sao?



Trong mắt Thời Cảnh hiện lên sự kích động, anh ta xoay người định rời đi.



“Đúng lại!”



“Lão Lục..”



“Cậu muốn làm gì?”



“Đương nhiên là đi bắt thằng cha đó rồi!”



“Cậu đi bắt? Hay là điều động người của Lôi Thần?”



Thời Cảnh nhíu mày: “Cậu có ý gì?”



“Cởi bỏ quân phục ra, trực tiếp xông vào bắt người đó là vi phạm quyền công dân, lại thêm tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp, không chỉ bị tạm giam mà còn bị xử phạt. Mặc quần trang lên, dẫn theo người của Lôi Thần cùng hành động, gọi là chấp hành mệnh lệnh, nhưng ai ra lệnh đó? Cậu? Hay là tôi?”



Thời Cảnh đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt rầu rĩ.