Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 740 : Ra oai phủ đầu gớm thật!

Ngày đăng: 21:48 28/04/20


“Tại sao không thay áo ngụy trang?” Huấn luận viên đứng trên đài cao, ánh mắt lạnh lùng đảo qua mọi người.



“Thời gian gấp quá, không kịp thay!” “Huấn luận viên, quần áo của em có mùi hôi lắm, có thể đổi bộ khác được không?” “Của em cũng thế!”



“Cả em nữa!”



Mồm năm miệng mười, ồn ào không dừng.



Không khí vốn là mùa hè oi bức càng trở nên nóng bức.



“Tất cả im lặng cho tôi!” Huấn luận viên trước đó phạt mọi người chạy lập tức nói một câu khiến cả lũ im bặt, “Những người không thay đồ ngụy trang toàn bộ đứng sang bên trái.”



Mọi người vui vẻ đứng sang một bên, đây là muốn kiểm kê nhân số để thay đổi đồ sạch hơn đúng không?



Nhiễm Dao chớp mắt: “Hay là chúng ta cũng xin đổi một bộ đi?” Thật sự quá hổi.



Hàn Sóc gật đầu, “Đi, chúng ta cũng sang đó đứng.”



“Nhưng... chúng ta đã mặc rồi mà!”



“Cái này chẳng phải đơn giản sao?” Hàn Sóc cười hề hề, “Cởi ra thôi!”



Nói xong bắt đầu đưa tay cởi cúc áo.



Đại bộ phận những người không mặc quần áo ngụy trang đểu cầm đồ xuống dưới theo, có lẽ vì mùi hôi quá khủng khiếp nên vẫn không muốn mặc lên người, lúc này đều nhao nhao đứng sang bên trái.



“Nếu cậu muốn bị phạt chạy thì cứ việc cởi.” Đàm Hi lạnh lùng nhắc nhở.



Hàn Sóc dừng tay, Tiểu Công Trúa nửa tin nửa ngờ.



“Em gái, đừng làm anh sợ chứ...”




“Tôi không quan tâm các bạn là sinh viên hay học sinh tiểu học, nếu đã tới quân đội thì nhất định phải sinh hoạt theo nề nếp của quân đội! Hiện tại, những người nên đứng lên ngồi xuống thì đứng lên ngồi xuống, nên chạy thì chạy đi.”



Tiếng nói vừa dừng, đội ngũ bên trái bắt đầu nhấp nhổm đứng lên ngồi xuống với tốc độ không đồng đều.



Một, hai, ba, bốn, năm...



Tiếp theo, ánh mắt sắc bén của huấn luận viên bắt đầu nhìn sang đội ngũ bên phải.



Hơi thở của Đàm Hi căng thẳng, đưa mắt ra hiệu cho An An và Nhiễm Dao, lại vội vàng kéo Hàn Sóc đang xem kịch vui bên cạnh, đè thấp giọng nhắc: “Ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng nghiêm.”



Cho nên, khi tầm mắt của Phó Kiểu đảo qua, nhìn thấy đội ngũ bên phải, giữa một đám người đang chụm đầu ghé tạ thì lại có bốn người đang đứng nghiêm cực kỳ nổi bật.



Ánh mắt chỉ dừng lại hai giây sau đó bâng quơ rời đi.



Nếu không phải Đàm Hi vẫn luôn chú ý vẻ mặt của anh ta, chỉ sợ cũng không phát hiện ra cái nhìn chăm chú ngắn ngủi kia.



“Nghiêm!”



Mọi người như con thỏ nhỏ bị dọa cho sợ hãi, hai chân khép lại, cúc hoa căng thẳng, ngẩng đầu ưỡn ngực, động tác liền mạch và cực kỳ lưu loát.



“Lấy bên phải làm chuẩn! Nghỉ! Nghiêm!”



Đội ngũ dần dần chỉnh tế theo tốc độ mắt thường có thể trông thấy, uy tín của huấn luận viên vô thanh vô tức cũng dần dâng cao lên.



Mấy người Đàm Hi đứng ở hàng thứ ba, vừa lúc là vị trí trung gian, đối diện với... giày lính của huấn luận viên.



Nói đúng ra, hẳn phải là “ủng tác chiến”, bảy tầng dây giày, cổ chữ V, bên ngoài màu đen, khóa kéo đồng, vải lót KEVLAR, khả năng phòng ngự cực mạnh và cũng rất linh hoạt.



Có điều, mùa hè nắng nôi, nắng gắt như đổ lửa thế này, thật sự không thấy nóng à?