Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 764 : Mụ già, tôi hất nước vào mụ đấy!

Ngày đăng: 21:48 28/04/20


Hoàng Liên đưa tay lên để trán, ánh mắt hung dữ. Đàm Hi đẩy Hàn Sóc vào một góc, tránh để cô bị vạ lây. - Sau đó vớt cái chậu nhựa đặt trên bồn rửa mặt lên, bắt đầu hất nước từ trong thùng chứa nước ở trong nhà tắm ra...



Rào rào!



Hất thẳng về phía Hoàng Liên.



Lại trúng nữa!



Đàm Hi trợn trắng mắt, đắc ý nhếch miệng.



“Cô dám hất nước vào tối?!”



“Mụ già, tối hất nước vào mụ đấy!” Nói xong lại hất tiếp một chậu nữa.



Hoàng Liên thẹn quá hóa giận, trực tiếp đạp đổ thùng nước.



Ánh mắt Đàm Hi khẽ thay đổi, đạp đổ được thùng nước to thế này, có thể thấy sức lực của cô ta cực kỳ lớn, hơn nữa còn mặc quân trang, nói năng hành sự đều hiện rõ vẻ bá đạo, có lẽ là nhân vật cực kỳ khó trêu chọc trong quân đội.



Tuyệt đối không thể liều mạng chống lại được.



Phải làm thế nào đây?



“Này cô gái! Cho cậu đấy.”



Đàm Hi vô thức giơ tay ra, cầm lấy một ống nước cực lớn, hay nói chính xác có lẽ là ống nước cứu hỏa, vừa thổ vừa to như cái miệng bát.



Hàn Sóc đứng bên cạnh khoang cứu hỏa, liều cái mạng già bắt đầu quay vô lăng. Vì dùng lực quá mạnh, cho nên gương mặt cô trở nên méo mó dữ tợn, “Đệch! Động rồi, động rồi! Cô em, cậu nhất định phải lấy hết sức bình sinh ra để cầm cho chắc cái ống đó đấy nhé!”




Từ Hạo giơ tay lên, ngăn không cho cô ta nói tiếp.



Tiểu Lưu đành phải phẫn nộ im lặng.



Từ Hạo đi đến trước mặt hai cô gái, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, đó lại là hai cô gái trẻ còn ít tuổi.



Không phải là nữ sinh viên đại học đến đây tham gia huấn luyện quân sự đấy chứ?



Nhưng sao họ lại nảy sinh xung đột với Hoàng Liên? Kết quả không những bình yên vô sự, mà còn khiến cho một nữ binh đặc công trở thành kẻ người không ra người mà không ra ma thế này?



Được thôi, Đại đội trưởng Tử buộc phải thừa nhận rằng, Hoàng Liên trông thế này rất giống như một con ma nữ...



“Các cô là ai?” Anh ta cố gắng bày ra dáng vẻ nghiêm túc, thậm chí ánh mắt còn ngầm hiện lên sự đe dọa và hung ác, nhưng hai cô gái vẫn không hề đổi sắc mặt.



Đặc biệt là cô gái còn đang cười kia, đôi mắt đen láy như có lớp băng sương ngưng tụ, khi nhìn thẳng vào đó, còn sắc bén hơn cả dùi khoan.



Khụ... Nghĩ lại dù sao thì anh ta cũng là một Đại đội trưởng. Nếu ngay cả một cô gái cũng không dấu lại được thì quả là khó xử rồi đây.



Đàm Hi không nói gì.



Hàn Sóc đáp lại: “Chúng tôi là sinh viên Đại học T, đến tham gia huấn luyện quân sự”



Fuck! Đúng là sinh viên đại học thật.



“Giữa các cố và đồng chí Hoàng Liên đã xảy ra vấn đề gì?” Tuy da đầu Từ Hạo có hơi tê dại, lòng bàn tay có hơi lạnh đi, nhưng việc cần hỏi rõ thì vẫn phải hỏi.