Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 833 : Ba con đường

Ngày đăng: 21:50 28/04/20


Tiểu đội gồm mười người rời khỏi khu vực bờ sông, lùi đến một bãi cỏ trống.



Hàn Sóc ném trang bị xuống đất: “Mệt chết anh rồi!”



Đàm Hi lấy ba lô từ trên vai Nhiễm Dao xuống, đặt sang một bên, “Ngồi xuống nghỉ ngơi, bảo tồn thể lực”



Tạ Từ lấy bản đồ trải ra.



Mấy người ngồi quay lại thành vòng tròn. Hứa Trạch giơ tay ra vạch một vùng nhỏ trên bản đồ, “Vị trí chúng ta đang ở là khoảng khu vực này”



Đàm Hi liếc nhìn, cau mày: “Có thể thu hẹp phạm vi lại được không?”



“Ở đây!” Nhiễm Dao đặt cốc nước xuống, chỉ vào một điểm trên bản đồ.



Từ Dương phản ứng nhanh, cũng to miệng nhất: “Có thật không vậy? Cậu đừng có chỉ bừa đấy” Người này đến cả bản đồ cũng không biết xem, cũng quá tùy tiện, có phải trẻ con chơi trò vẽ hình tròn đầu chứ...



“Chính ở ở đây! Không sai đâu!” Nhiễm Dao không hề tức giận, kiên nhẫn giải thích: “Bây giờ là bẩy rưỡi, mặt trời



hướng Đông, lấy con sống trước mặt để tham chiếu, có thể xác định chắc chắn là chúng ta đang ở hướng Đông Nam, chính là ở mảnh đất này..” Cố khoanh vào một khu vực trên bản đồ, phạm vi nhỏ hơn khu vực Hứa Trạch khoanh khi nãy rất nhiều.



“Sau đó thì sao? Cậu định vị một điểm thế nào được?”



“Hướng gió”



“Cái gì?”



“Bây giờ gió Nam đang thổi, chúng ta đang ở đầu cuối hướng gió, như vậy có thể loại trừ được miếng đất này.” Nhiễm Dao lại chỉ vào một khoảng trống trên bản đồ, “Cuối cùng chỉ còn lại một điểm này



Từ Dương nghe mà không hiểu gì, nhưng không ngăn cản được tâm trạng sùng bái của cậu ta: “Thì ra cậu lợi hại như vậy!”



Nhiễm Dao xua tay, vẻ mặt thẹn thùng: “Cũng không có gì, chuyện này đơn giản thôi mà.”




“Đúng là có một loạt dấu ngắt màu đen thật này...” Từ Dương khẽ lẩm bẩm, hơn nữa khu vực đầm lầy đó còn nằm



vị trí bắt buộc phải đi qua của tuyến đường thứ ba.



May quá... Cậu ta vỗ ngực an ủi, chỉ cảm thấy sợ hãi.



Đầm lầy là điều tối kỵ khi hành quân, tránh được thì tránh, cho dù có phát hiện kịp thời, cũng chưa chắc đã vượt qua được, bởi vì không thể đo đoán được diện tích cụ thể, cho nên tốt nhất là tránh xa!



Nếu như...



Nếu như họ chọn tuyến đường thứ ba, vậy chỉ có hai kết quả. Hoặc là bị mệt đến chết, gọi trời trời không thưa, gọi đất đất không thấu.



Hoặc là kịp thời phát hiện, quay lại, đi theo tuyến đường thứ hai.



Tóm lại đều là thảm thương không kể xiết.



Trong lòng càng sợ hãi bao nhiêu thì cảm giác khâm phục Đàm Hi càng lớn bấy nhiêu.



“Chị..” Từ Dương đi đến trước mặt cô, cười hì hì gọi.



Đàm Hi cảnh giác liếc nhìn cậu ta, có chút ghét bỏ: “Đừng có gọi bừa, ai là chị cậu hả?” “Chị à! Em quyết định rồi, từ nay về sau sẽ gọi chị là chị Đàm. Có cần em gọi thêm mấy câu nữa để chị thích ứng không?”



Đàm Hi: “...”



Hứa Trạch: “...”



Những người khác: “...”



Không ngờ cậu lại là một Từ Dương như vậy – Một kẻ bợ đít!