Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 858 : Vật lộn đối kháng

Ngày đăng: 21:51 28/04/20


“Cô ta tìm cậu có việc gì?” Hàn Sóc đi đến bên cạnh, vẻ mặt tò mò hỏi.



“Xin lỗi.”



“... Dù gì cũng tốt hơn cái đứa Tiểu Nhã kia, ít nhất lương tâm cô ta chưa bị chó cắn mất.”



Hạng mục huấn luyện hôm nay vẫn như bình thường, trước tiên là mang trang bị nhẹ chạy 5 cây số, chạy xong về ăn cơm sáng ở căng tin.



Ăn xong cả đội tập hợp chỉnh đội hình, xuất phát qua khu tập huấn số hai.



“Đổi chỗ tập, xem ra có hạng mục huấn luyện mới...”



Quả nhiên, 3 tiếng tiếp sau đó, Phó Kiểu đích thân chỉ dạy làm mẫu những điểm quan trọng trong đối kháng phản kích. Sau đó, hai người một đội tiến hành luyện tập. Sau cùng huấn luyện viên kiểm tra, người đạt chuẩn mới được đi ăn cơm trưa.



Đàm Hi và An An một đội, sau khi giao đấu mới phát hiện Đại Mỹ Nhân thâm tàng bất lộ, mới nhìn thôi đã biết là con nhà nòi, từ nhỏ đã có kiến thức cơ bản rồi.



So với An An, Đàm Hi không thể bằng được, chỉ vài chiếu tới lui, sức đánh không đủ, mỗi lần đều bị An An treo mà đánh lại.



“Không chơi, không chơi nữa...” Đàm Hi ngồi phịch xuống đất, xua tay uể oải.



An An thu tay lại, đi tới, ngồi xuống bên cạnh: “Sao vậy? Chán nản như thế, không giống cậu chút nào.”



“Bị đánh mãi, không thú vị.”



Tuy rằng sau cùng An An giảm lực lại, nhưng cảm giác bất lực khi không đỡ nổi đòn” vẫn làm cô cảm thấy tổn thương.



“Biết vấn đề của cậu ở đầu không?” An An mỉm cười, nét mặt ôn hòa.



“Không đủ lực.”



“Chính xác.”



Vẻ mặt Đàm Hi như đưa đám, “Vậy thì tớ thật sự chẳng biết làm sao...”




Các chiêu thức này cô ấy đều biết cả, hơn nữa lại không hề yếu kém!



“An An của tớ lợi hại quá.”



“Cho nên đừng bao giờ trêu chọc kẻ học Trung Y đó nha, hai ba phát là có thể kết liễu một mạng người dễ như chơi.” Nửa đùa cợt, nửa thật lòng.



Đàm Hi nghe vậy, vốn dĩ còn muốn hỏi thêm điều gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.



An An nhìn thấu sự tò mò của cô. Cô cũng hiểu rõ câu nói tránh việc nặng tìm việc nhẹ.



Hai con người thông minh, không cần nói nhiều, liền thầm hiểu ý nhau.



Một người không hỏi, một người không nói.



Thời gian trôi đi không chút tiếng động, mới chớp mắt, Phó Kiều đã huýt sáo, từng cặp từng cặp lên trên kiểm tra.



Đến lượt Đàm Hi và An An thì đã giữa trưa, ánh sáng mặt trời chiếu thẳng xuống, chói đến hoa cả mắt.



Sau khi đánh được khoảng 2 phút, Đàm Hi bắt đầu vào trạng thái, càng ngày càng hưng phấn.



“Ngưng! Qua vòng.”



Lúc Phó Kiểu mở miệng, cô còn có chút không thể tin được.



Vậy là xong rồi à?



Cô còn chưa đánh đã nữa...



Cảm giác đó giống như cổ có cảm giác rồi, chuẩn bị khóc một trận thật to, nhưng lại bị người ta kêu dùng nửa chừng.



Kìm nén đến muốn điên lên!