Nàng Dâu Thời Hiện Đại
Chương 27 :
Ngày đăng: 11:11 18/04/20
Hùng cứ như vậy, cứ ra sức theo đuổi tôi, còn tôi, mảnh tình xưa chưa dứt khỏi tâm, tim làm sao mà rộng lối cho người khác bước vào. Những khi một mình, tôi ngắm Bi, tôi nhớ Tuấn, bao lâu rồi không gặp, không biết cuộc sống anh giờ thế nào, đã có người mới chưa. Sao tôi vẫn cứ lưu giữ dáng hình ấy, dù là không thể bên nhau như ngày xưa từng nói, dù tôi và anh đã là hai chiến tuyến khác nhau, không thể cùng nhau chèo thuyền vượt sóng, nhưng ngày tháng bên nhau còn in đậm trong trí óc, đâu thể nói quên là quên ngay được.
Cu Bi được 4 tháng, thằng bé sổ sữa lắm, trắng trẻo mũm mĩm rất đáng yêu, ba mẹ tôi cưng thằng bé như trứng, hàng ngày đều tranh nhau bế, nhưng gần đây tôi bỗng ít sữa, Bi phải bú thêm sữa công thức, rồi từ từ nó bỏ sữa mẹ, uống sữa ngoài hoàn toàn.
Tôi quanh quẩn ở nhà cũng buồn, nên tập tành bán hàng online, một phần giải khuây, một phần kiếm thêm thu nhập, ngoại Bi cho Bi uống sữa đắt tiền, 1 tuần một hộp 900g,rồi tã nữa, bột ăn dặm, một tháng Bi vài triệu là quá bình thường.
Mới đầu tôi làm cộng tác viên cho đứa bạn bán mỹ phẩm, chắc có duyên hay sao mà tôi bán được lắm, vì bận con nhỏ nên chủ yếu là nó đi giao cho tôi, dần dần tôi nhập về bán ở nhà, ai gần thì tôi đi giao, có tháng lãi cả chục triệu.
Bi Thì được ngoại chăm nên nó mến ông bà, thêm bú ngoài nên tôi đi đâu cũng dễ dàng, nhờ vậy mà tôi quyết định mở một tiệm mỹ phẩm nhỏ trước nhà, bán thêm kẹp tóc, Bông tai nữa nên bận lắm, luôn chân luôn tay chứ chẳng giỡn.. Được cái trời thương, tôi mua may bán đắt, lãi một lúc nhiều hơn, tiệm ngày một lớn hơn, đến khi Bi tròn một tuổi, ba mẹ tôi quyết định làm sinh nhật cho thằng bé thật lớn vì nhà tôi không có đám tiệc gì hết, ở quê nên mẹ tôi nấu nhà, họ hàng cùng nhau phụ giúp chứ không đặt người ta nấu như thành phố, ở quê toàn là nhà này giúp nhà kìa, đến khi nhà kia có đám thì nhà nọ tiếp lại, không khí vui như tết.
Chuyện có lẽ không có gì nếu như Hùng không đăng bức ảnh anh ta bế cu Bi, tôi thì đứng bên cạnh làm ảnh đại diện, cứ như chúng tôi là một gia đình, anh ta còn tag cả tên tôi vào nữa.. Tôi thì không hay biết gì, vì lo dọn dẹp phụ mọi người, thêm hôm sau đi tiêm ngừa cho Bi nên không để ý điện thoại, Đến khi chiều tối hôm sau đợi thằng bé ngủ, tôi mới mò vào điện thoại xem hàng hoá thì hàng trăm lời mời kết bạn được gửi đến tấp nập, rồi cái hình tôi được tag tên bao nhiêu là bình luận.
"" Vợ con anh à, chúc mừng anh nhé ""
"" thằng bé giống anh quá ""
Tôi điên máu, mắt bị sao mà nhìn Bi giống Hùng, thế mà anh ta rep lại "" ừm, cảm ơn em "", cứ như Bi là con anh ta thật vậy.
Nhiều lắm, nhiều bình luận mà tôi kéo mỏi cả tay, cũng không ít bình luận bảo tôi không xứng với Hùng, nào là "" con nào đấy? ", " nhìn như con nhà quê "..
Tôi bấm máy gọi cho Hùng ngay, mắng anh ta một tràng, bảo gỡ ảnh xuống, mà anh ta cứ nhởn nhơ ừ hử rồi tắt máy. Bi quấy khóc nên tôi cũng thôi không nói nữa, tội nghiệp thằng bé từ lúc tiêm ngừa về người cứ hâm hấp, rồi khóc, tôi phải bế trên tay suốt mới chịu nín..
Cu Bi bi bô tập nói, lững chững những bước chân đầu đời, và cũng như những đứa trẻ khác, tiếng gọi đầu tiên là gọi "ba ba", tôi ôm con, tôi sẽ là cha, và cũng sẽ là mẹ, tôi tin tôi sẽ nuôi dạy được nó thành một người tốt, ít ra cũng sẽ biết yêu thương mọi người xung quanh, và nếu một ngày kia Bi lớn, Bi hỏi về cha, tôi cũng sẽ không giấu giếm nguồn cội của nó,ông bà mình vẫn thường nói, lá rụng về cội, nước chảy về nguồn mà..
Có chiếc ô tô đậu trước tiệm, tôi thấy bóng phụ nữ ấy quen quen, vì trời bên ngoài khá nắng, người phụ nữ ấy đeo mắt kính nên tôi vẫn chưa nhận ra được.. Đến khi bà ấy đến gần tới mỗi biết đó là mẹ của Hùng..
- - Hùng này, tôi..
- - Tôi biết rồi. Em định nói mẹ tôi ngăn cấm chuyện chúng ta chứ gì? Đừng quan tâm những gì bà ấy nói, tôi sắp xếp được..
- Không, mẹ anh nói đúng, hai thế giới mãi là hai thế giới, tôi với anh là hai người thuộc hai thế giới khác nhau, vốn dĩ không thể Hòa hợp, mà tôi cũng chưa sẵn sàng bắt đầu mối quan hệ mới, anh nên tìm cho mình một cô gái phù hợp.
- - Hiền, trên đời này làm gì có ai hoà hợp với ai, chẳng qua vì nhau mà nhường nhịn, vì nhau mà sống, tôi có thể chờ em mà.
- - Tôi nói rồi, tôi không thích anh, mà không thích thì mãi cũng không thích, nếu thích từ đầu tôi đã thích rồi, nên anh đừng phí sức, thời gian đó hay đi tìm một nửa của mình, cố chấp quá mà làm gì..thôi về nhà, để cu Bi dậy không thấy tôi thằng bé sẽ khóc.
- - Hiền..
Hùng đột ngột kéo tay tôi lại, lực mạnh đến nỗi thân người tôi xoay tròn, ngã xuống vòng tay của Hùng, hai gương mặt áp gần hơn, hơi thở nghe rõ hơn, trong khoảnh khắc bất ngờ ấy, tôi nge cả tiếng trống ngực thình thịch của Hùng, rồi đôi môi từ từ cảm nhận vị nóng, đến khi bừng tỉnh, cánh môi tôi đã nằm trọn trong khoang miệng của Hùng rồi, tôi liền theo phản xạ đẩy Hùng ra..dùng tay lau mép miệng còn vương chút vị bạc hà của Hùng..
- - Anh điên hả?
- - Tôi xin lỗi, tôi không thể kìm lòng được nữa..
Tôi bỏ về nhà, đi thẳng vào phòng khóa luôn chốt cửa dùng tay lau miệng đến đau rát, không hiểu sao tôi lại làm như vậy..
- - Hiền, tôi về nhé..
Tôi không muốn nói, Hùng đứng hồi lâu rồi bước chân xa dần, khi tiếng động cơ nổ lên, tôi mới thở hắt ra một hơi..