Nàng Là Ai?
Chương 10 : Vu oan
Ngày đăng: 14:00 30/04/20
"Vương phi cát tường!" – Nhị di nương hướng Triệu Hàm Ninh thỉnh an. Nhìn sắc mặt nàng ta có chút xanh xao mệt mỏi, Triệu Hàm Ninh cũng không muốn đôi co nói nhiều, những nữ nhân này đều rất phiền phức.
"Ừ! Muội muội nhìn sắc mặt không được tốt lắm!" – Triệu Hàm Ninh gật đầu nói.
"Đa tạ vương phi đã quan tâm, muội muội cảm thấy trong người nóng bức có lẽ do thời tiết hơi hanh khô!" – Nhị di nương cười nhạt nói nhìn nàng ta có vẻ như đang có chuyện gì rất kỳ lạ.
"Thời tiết này khiến con người ta dễ bệnh muội muội nên cẩn thận!" – Triệu Hàm Ninh nhướng mày nói. Toan xoay người rời đi, nàng biết nói chuyện với những người nữ nhân này chỉ có thêm rắc rối mà thôi.
Vừa xoay người liền bị đám đông ồn ào thu hút sự chú ý, nhìn thấy phía sau núi giả có phần xôn xao, lại loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng Thu Vân đang đôi co với vài người, Triệu Hàm Ninh nhíu nhíu mày.
"A Hồng ngươi đi xem có chuyện gì mà đằng đó!" – Triệu Hàm Ninh nhìn thấy ồn ào truyện đến đằng xa thấp thoáng thấy bóng dáng Thu Vân nên nàng ra lệnh cho a Hồng đi xem chuyện gì.
"Vâng thưa vương phi" – A Hồng nhanh chóng rời đi.
Triệu Hàm Ninh cũng xoay người rời đi.
"Tỉ tỉ ta có chuyện này! Á" – Nhị di nương đứng đằng sau Triệu Hàm Ninh, muốn đi nhanh lên cản đường Triệu Hàm Ninh nhưng bất ngờ lại trượt té, khiến Triệu Hàm Ninh có phần giật mình không trở tay kịp.
"Di nương, di nương người không sao chứ di nương!" – Xuân Nương a hoàn hậu hạ bên Nhị di nương hét toáng lên, chạy đến bên cạnh đỡ Nhị di nương nhưng nàng ta đã ngất xỉu. Liền chú ý bên dưới làn váy trắng đã thắm đẩm một màu đỏ rực của máu, đến chính Triệu Hàm Ninh cũng có chút giật mình trợn tròn mắt.
"Người đâu cứu di nương người chảy máu nhiều quá người đâu!" - Xuân Nương trợn tròn mắt hét toáng lên, ánh mắt nhìn Triệu Hàm Ninh mang vẻ kinh hoàng tột độ.
Mọi người nhanh chóng đến bên cạnh di chuyển Nhị di nương về phòng của nàng ấy. Đại phu nhanh chóng được mời đến bắt mạch.
"Thật là đáng tiếc! Thật là đáng tiếc!" – Đại phu bắt mạch xong liền lắc đầu nói.
"Chuyện gì đại phu đáng tiếc?" – Chuyện ồn ào như vậy đương nhiên Uông Hữu Đình cũng Trầm trắc phi cũng nhanh chóng có mặt.
"Ta chưa nói hết! Đó mới là tội thứ nhất của ngươi! Tội thứ 2 của ngươi chính là tất trách trong chăm sóc di nương, hôm nay ta gặp di nương sắc mặt xanh xao, ta có nhắc nàng nói trong người nóng bức đúng không?" - Triệu Hàm Ninh dừng lại giữa câu nói, đảo mắt một vòng quan sát mọi người, nắm bắt được thái độ tất cả mọi người, lại mỉm cười.
"Nguyên nhân phụ nữ có thai có cảm giác nóng bức, mệt mỏi như vậy là do cái này!" – Triệu Hàm Ninh đưa chung trà trong tay ra đặt lên bàn.
"Ý của Vương phi là...?" – Trầm trắc phi có chút chột dạ lên tiếng.
"Trà này khá thơm, uống vào thanh mát đương nhiên là trà ngon. Nhưng mọi người có biết trà này có pha một chút ngải cứu trong đó! Đương nhiên người bình thường uống hoàn toàn không sao, ngài cứu còn giúp lưu thông máu huyết cực kỳ tốt! Nhưng người mang thai thì ngược lại sẽ gây sinh non!" – Triệu Hàm Ninh cầm tách trà đặt nhanh xuống – "Nếu thiếp không lầm thì nhị di nương uống trà này cũng khá lâu rồi, nhưng lại vô tình hại sanh non mà thôi. Đó chính là tất trách thứ hai của ngươi Xuân Nương!"
Mọi người nghe nói đều bàng hoàng, cả không gian đều yên lặng, ban đầu Vương phi chính là người bị cáo buộc nhưng đột ngột chỉ nói vài câu đơn giãn lại có thể đảo ngược tình thế lại như vậy thật sự khiến ai cũng ngạc nhiên tột độ.
"Trà này tất cả mọi người trong Vương phủ đều dùng cả!" – Trầm trắc phi nói, nàng có chút thấp thỏm trong lòng, trà này chính là nàng mang cho tất cả viện trong Vương phủ, kể cả Kim An viện cũng có được hai cân trà này.
"Đúng vậy! Nếu như Vương gia không tin có thể mời đại phu xem qua trà và hỏi về ngải cứu xem thần thiếp có nói sai hay không?" – Triệu Hàm Ninh nhàn nhạt nói.
"Nô tỳ xin Vương phi tha mạng, nô tỳ là sơ ý nên mới tất trách như vậy xin Vương phi tha mạng!" – Xuân Nương biết chuyện đã sáng tỏ không thể tiếp tục đổ oan cho Hàm Ninh nên nhanh chóng quỳ nhận lỗi.
"Nhị di nương, phải chăng bản thân khi biết mang thai cũng chính là lúc sanh non... Cảm thấy đứa trẻ mất như vậy thật uổng phí nên muốn kéo ta cùng chết chung phải không?"- Triệu Hàm Ninh nhếch môi cười nhạt nhìn Nhị di nương, người cũng đang kinh ngạc nằm trên giường, không nghĩ kế hoạch của mình lại bị người khác nhìn thấu đến như vậy.
"Không phải như vậy! Vương gia người đừng tin lời Vương phi Vương gia!" - Nhị di nương nằm trên giường vội lắc đầu chối cãi, đưa ánh mắt cầu cứu khổ đau nhìn Uông Hữu Đình.
"Cho gọi người đại phu chẩn mạch đến đây cùng với mời thái y đến đối chất thì mọi chuyện sẽ rõ!" – Triệu Hàm Ninh lại cười nhạt khi nhìn thấy Nhị di nương đưa ánh mắt đẫm lệ cầu cứu Uông Hữu Đình. Trong lòng thầm cười lạnh, những trò vụn như thế này mà muốn kéo nàng chết cùng thật quá xem thường nàng rồi.
"Chuyện rõ như vậy rồi không cần làm lớn chuyện thêm nữa đâu tỉ tỉ!" – Trầm trắc phi vừa nghe đến mời thái y đối chất liền nhanh chóng lên tiếng, nàng biết nếu chuyện này lớn lên sẽ truy cứu ra nguồn gốc của trà như vậy nàng ta sẽ liên lụy không ít cũng nhiều. Nếu đã như vậy thì thẳng thắng giải quyết cho xong.
"Vậy à! Vậy theo Trầm trắc phi chuyện này nên xử trí thế nào?" – Triệu Hàm Ninh nhẹ nhàng nhìn Trầm trắc phi thấp giọng.