Nàng Là Ai?

Chương 11 : Về nhà 2

Ngày đăng: 14:00 30/04/20


Nghe được ý tứ trong lời nói của Triệu Hàm Ninh, Uông Hữu Đình không đáp lại chỉ liếc mắt nhẹ rồi đi thẳng về hướng cửa.



"Có làm lại sợ ngươi khác biết!" – Triệu Hàm Ninh đứng phía sau lẩm bẩm nói một mình.



Hai người, kẻ trước người sau đi ra cửa viện, mọi người đang tập trung tại đó để tiễn Vương gia, Vương phi rời phủ. Mọi người đều bịn rịn không nỡ nhất là Trầm trắc phi và hai vị di nương, nước mắt lưng trồng nhìn Uông Hữu Đình.



"Mấy người này làm quá thật đi có ba ngày thôi mà!" – Triệu Hàm Ninh nghĩ trong đâu không khỏi kể khổ.



"Mọi chuyện trong phủ đều do Trầm trắc phi quản mọi người tốt nhất nên làm tốt bổn phận của mình khi không có ta trong phủ!" – Uông Hữu Đình thấp giọng nói.



"Vâng thưa Vương gia, người cùng vương phi nhớ giữ gìn sức khỏe!" – Mọi người đồng loạt hành lễ.



Uông Hữu Đình gật đầu rồi bước lên xe ngựa trước, a Hồng dìu Triệu Hàm Ninh nối bước lên sau.



Vẫn như những lần trước đây khi ngồi chung xe ngựa, Uông Hữu Đình luôn nhắm chặt mắt, hoàn toàn như không có Triệu Hàm Ninh bên cạnh. Xe ngựa cứ lắc lư tầm 1 canh giờ thì cũng đến được phủ Tể Tưởng. Triệu Hàm Ninh khi thấy xe ngựa ngừng lại thì trong lòng thầm mừng, vẻ mặt không giấu được nét thoải mái. Uông Hữu Đình nhìn thấy điều đó y lại nghĩ nàng cảm thấy vui vẻ khi được về nhà mẹ đẻ.



"Vương gia, Vương phi kim an!" – Mọi người trong tể tướng phủ đều tập trung trước phủ đồng loạt cúi người hành lễ quân thần.



"Mọi người không cần đa lễ!" – Hữu Đình gật nhẹ đầu nói.




"Được!" – Triệu Hàm Ninh làm sao không nhận ra được dụng ý của lâm thị, rõ ràng viện trước kia của nàng cạnh bên viện của Triệu Hàm Ngọc, nếu đúng ra nên sắp xếp nàng cùng Vương gia lưu trú khu vực khách mới phải, nhưng lại sắp xếp như vậy như thể sợ người khác không nhìn ra dụng ý muốn đưa Triệu Hàm Ngọc lên giường của Hữu Đình của bà ta.



Triệu Hàm Ninh biết trong vòng 2 năm gã đi, tin tức Triệu Hàm Ninh không được sủng ái chắc chắn đã lan về phía Tể Tướng phủ cho nên mọi người mới có ý đưa Triệu Hàm Ngọc vào để thay thế nàng. Phụ nữ thời này thật khổ, sinh ra giống như con cờ cho gia đình trong hiệp ước quyền lực.



"Vương phi, mẫu thân có nhìn thấy ả ta phách lối hay không? Dù sao cũng chỉ là Vương phi không được sủng ái mà còn bày đặt phách lối! Thật nhìn ngứa cả mắt!" – Triệu Hàm Ngọc ngồi xuống bàn tức tối nói.



"Suỵt! Nữ nhi ngoan của ta! Đừng tức giận tổn hại sức khỏe lắm! Nó muốn ra oai cứ để nó ra oai, không bao lâu nữa muốn phách lối cung không có cơ hội!" – Lâm thị cười tươi, dùng tay vuốt tóc đen dài mượt mà của Hàm Ngọc.



"Nhưng con vẫn tức lắm! Trước mặt Vương gia còn cố gắng chỉnh đốn con!" – Triệu Hàm Ngọc uất ức nói.



"Nhưng như vậy cũng tốt, ít ra ngài ấy có liếc mắt nhìn con một chút, đã vậy còn cho ngài ấy thấy được sự ngang ngược của nó không phải sao!" – Lâm thị cười tươi nói.



"Đúng vậy tỉ tỉ! Muội thấy tin đồn nói nàng ta thay đổi nhưng chung quy vẫn giống ngày trước, nông cạn như vậy!" – Triệu Hàm Nam lặng lẽ im lặng nãy giờ lên tiếng, nàng ta im lặng quan sát Triệu Hàm Ninh, cũng gương mặt đó cũng tính cách ngang ngược đó chắc chắn lời đồn đãi nàng nghe được là hoàn toàn sai rồi.



"Con thấy trong 3 ngày tới, phải làm cho nàng ta nổi điên lên để Vương gia càng thêm chán ghét nàng ta khi đó tỉ tỉ càng có nhiều cơ hội được lọt vào mắt người!" – Triệu Hàm Nam nói, Triệu Hàm Ngọc nghe thấy như vậy mặt liền đỏ ửng lên.