Nàng Là Ai?
Chương 14 : Triệu Hàm Ngọc 1
Ngày đăng: 14:00 30/04/20
"Dạ?" – Triệu Hàm Ninh ngước mắt nhìn thẳng y, cả hai nhìn trực tiếp nhau không ai nói bất kỳ một lời nào, cứ như vậy mắt đấu nhau, Uông Hữu Đình vô cùng ngạc nhiên trước thái độ nhìn y của nàng, một nữ nhân thông thường đều không dám nhìn thẳng mặt nam nhân như vậy. Huống hồ gì, bình thường mọi người đều sợ y như vậy riêng chỉ có mình Triệu Hàm Ninh dám đối mặt với y không chút rụt rè.
Cận vệ thân cận bên cạnh Uông Hữu Đình cũng giật mình, vương phi quả thật là một người đáng sợ, đối mắt với Vương gia không hề có chút run sợ cũng không có ý định thoái thác rút lui y rùng mình không biết người này có thật sự là nữ nhân nữa hay không vậy.
"Vương gia gọi thiếp làm gì? Người đang muốn dò xét điều gì sao?" – Triệu Hàm Ninh biết y đang cố ý đọc nội tâm của nàng qua ánh mắt, vội nở nụ cười như thường lệ, ánh mắt vẫn không rời khỏi mắt Hữu Đình, ôn nhu cất tiếng nói. – "Thần thiếp hoàn toàn không có gì che giấu vương gia cả!"
"Không ta chỉ muốn nói, nàng nên nghỉ ngơi sớm một chút!" – Nhận được câu trả lời Uông Hữu Đình xoay người nói rồi bước nhanh ra khỏi phòng.
Sau khi rời đi Uông Hữu Đình không hề quay trở lại.
"Vương phi, tể tướng gia cho mời người sang ạ!" – Một a hoàn sai sử trong phủ tiến vào bẩm báo.
"Gặp ta! Được đợi ta một chút!" – Triệu Hàm Ninh đang rãnh rỗi không có chuyện gì làm nghe thấy như vậy liền có nhã hứng muốn xem những người trong Triệu phủ muốn giở trò gì.
Nàng bước vào trong cho a Hồng sửa sang lại đầu tóc rồi cùng a hoan sai sự rời đi. Từ viện của nàng đến viện của Triệu tể tướng khá xa, đi một đoạn chợt Triệu Hàm Ninh đột nhiên nói
"Ngươi về phủ báo với Triệu tể tướng, ta đột nhiên thấy đau đầu quá nên không thể gặp được!" – Vừa nói xong người xoay người đi nhanh về viện của mình.
Triệu Hàm Ninh không chọn cách đường đường chính chính về viện mà đi vòng ra phía sau chui qua một cái lỗ hổng của tường viện.
"Rõ ràng đã rời khỏi viện rồi đúng không?" – Triệu Hàm Ninh đứng dậy cười tươi đi một vòng như đang quan sát Triệu Hàm Ngọc.
"Chắc người bên viện phụ thân đến báo cho ngươi không kịp! Ta đột nhiên mệt nên quay về, nhờ như vậy có thể trong thấy muội muội xinh đẹp đến điên đảo như vậy, còn được nghe những thứ nên nghe nữa chứ!" – Triệu Hàm Ninh chậm rãi nói.
"Ta ta..." – Triệu Hàm Ngọc không ngờ Triệu Hàm Ninh lại ở đây nghe thấy hết mọi chuyện trong lòng liền vô cùng sợ hãi.
"A Hồng đi mời mọi người đến đây!" – Triệu Hàm Ninh nghiêm mặt nhìn Triệu Hàm Ngọc nói. a Hồng nhanh chóng hướng cửa rời đi.
"Ngươi nên khoác áo vào nếu không muốn cho tất cả mọi người trong cái nhà này chiêm ngưỡng ngươi!" – Triệu Hàm Ninh cười nhếch môi, cởi áo choàng trên người đặt trên ghế rồi ung dung nhấm nháp trà.
"Vương phi, muội sai rồi, xin vương phi tha tội. Muội sai rồi thưa vương phi!" – Triệu Hàm Ngọc nhận ra được tính nghiêm trọng vô cùng nước mắt ngắn nước mắt dài lăn trên gương mặt quỳ xuống đất tạ lỗi
"Chuyện gì vậy Ngọc nhi sao con lại quỳ dưới đất như vậy!" – Triệu tể tướng bước vào viện, nhanh chóng sa sầm mặt nói.
"Mọi người đủ mặt nhanh thật!" – Triệu Hàm Ninh nhếch môi nói cười nhạt.
"Vương phi có chuyện gì sao lại như vậy?" – Kế mẫu nhanh chóng lên tiếng, vô cùng lo lắng nhìn Triệu Hàm Ngọc.