Nàng Là Ai?

Chương 25 : Bạch lang, Hắc lang

Ngày đăng: 14:01 30/04/20


Mùa xuân vừa đến thì mọi việc cũng vì vậy tấp nập kéo nhau đến, sau khi nắm nữa quyền trong Vương phủ Triệu Hàm Ninh cũng vô tình trở nên bận rộn hơn vì phải giải quyết phân nữa những việc lặt vặt. Loay hoay cũng đến ngày diễn ra hội săn bắn trong hoàng cung, Triệu Hàm Ninh cùng Trầm trắc phi đi xe ngựa đến khu săn bắn luôn, Uông Hữu Đình vì bận công vụ nên vào cung trước và đi chung với đội ngũ trong Hoàng Cung. 



Khu săn bắn hoàn toàn xa lạ với Triệu Hàm Ninh, cả kiếp trước lẫn kiếp này nàng đều chưa từng vào đây, Trầm trắc phi thì lại có phần quen thuộc nếu tính ra đây là lần thứ 3 nàng ta đến đây rồi. Ngồi xe ngựa sốc nổi hơn nữa ngày đường cuối cùng cũng đến được trường săn, Triệu Hàm Ninh chỉ hận tại sao thời này không có bánh xe bơm hơi để nàng đỡ phải ê ẩm hết cả người như vậy.



"Khu này đẹp quá đúng không tỉ tỉ! Lần đầu muội đến đây cũng rất ngạc nhiên, không nghĩ giữa mùa xuân lạnh như vậy mà nơi này cây cỏ vẫn rất um tùm!" – Trầm trắc phi ôn nhu cười nói. Nàng ta vừa xuống xe ngựa tinh thần liền vô cùng phấn khởi, trái ngược hoàn toàn với Triệu Hàm Ninh đang đứng cạnh bên.



"Đúng là rất đẹp, đến đây thấy tinh thần thật sự rất thoải mái!" – Triệu Hàm Ninh gật gù, ở trong nam Dương Vương phủ tuy rộng rãi nhưng chỉ loanh quanh mãi cũng nhiêu đó khiến nàng có chút nhàm chán, nay được đến đây lại thấy vô cùng tự do tự tại. Tuy có chút lạnh giá nhưng nhìn cảnh vật như vậy cũng có thể chấp nhận chịu đựng được.



"Chúng ta sẽ ở bên cánh phía tây! Vương gia nói phía đông gió lớn thổi sẽ bị lạnh hơn phía tây một chút!" - Trầm trắc phi cười vừa đi chậm rãi vừa ôn nhu nói, nàng đương nhiên cũng biết phía đông lạnh như thế nào, năm ngoái được an vị ở phía đông đã khiến nàng bị nhiễm phong hàn ngay sau đó, trong lòng nàng ta vui sướng vì nghĩ rằng Uông Hữu Đình chắc chắn nhớ đến chuyện đó mà lần này đã dời về phía tây.



"Vương gia thật có lòng!" – Triệu Hàm Ninh cười nhạt tay vô thức nắm chặt áo choàng đen bên ngoài. Ban đầu nàng cũng không mấy thích sắc màu của Hắc Lang nhưng càng dùng càng thấy nó vô cùng tiện lợi, không chỉ ấm áp mà giống lời Uông Hữu Đình nói, nó nhẹ nhàng khiến cho hoạt động của nàng có thể trở nên nhanh nhẹn hơn.



"Đến rồi phòng của chúng ta cạnh bên nhau, cách nhau cái sân nhỏ thôi! Tỉ tỉ nghỉ ngơi trước ạ, có gì thì gọi muội muội!" – Trầm trắc phi vô cùng quen thuộc địa hình có cảm giác như nàng ta chính là chủ nhà còn Triệu Hàm Ninh chính là khách đến chơi mà thôi.



"Đa tạ muội muội! Muội cũng nên về nghỉ ngơi một lát!" – Triệu Hàm Ninh cười hiền gật đầu hướng phòng của mình bước đến a Hồng là a hoàn được chọn đi theo Triệu Hàm Ninh đi trước vào bên trong quan sát.



"Phòng cũng khá ấm áp!" – Triệu Hàm Ninh vào phòng đảo một vòng nhìn thấy cửa sổ đều được chặn lại bằng vải bông, lò sưởi thì than hồng được đốt có lẽ đã được đốt lên từ trước đó, vô cùng hài lòng nói.



"Vâng Vương phi, Vương gia đặc biệt dặn dò sắp xếp vì người nói Vương phi rất sợ lạnh!" – a hoàn sai sử hầu hạ tại phòng cười nói.




"Vương gia thật có lòng với tỉ tỉ!" – Trầm trắc phi ngồi bên cạnh khẽ giọng nói – "Áo quý như vậy, thảo nào sờ vào cảm giác rất khác!" – Nàng ta vừa nói vừa đưa tay sờ vào chiếc áo ánh mắt đưa ra vẻ vô cùng ngưỡng mộ cũng như cam chịu.



"Vương gia có lòng!" – Triệu Hàm Ninh lười cùng nàng ta diễn kịch, hiện tại chỉ mong đám đông dừng bàn tán về nàng nữa mà thôi. Trong lòng không khỏi ca thán có vẻ kiếp trước nàng điều khiển dư luận nhiều quá nên kiếp này bị dư luận chĩa mũi dùi!



Mọi người nhanh chóng ổn định chỗ ngồi thì bắt đầu bị tiếng xì xào phía bên ngoài gây chú ý, bên ngoài một nhóm người đi vào gồm có ba người hai nam và một nữ nhanh chóng tiến vào trong hướng Hoàng thượng và Trầm quý phi hành lễ. Nhìn trang phục ăn bận trên người cũng như diện mạo có thể biết được họ chắc chắn là người ngoại quốc.



"Tham kiến hoàng thượng và quý phi kim an!" - Một người trong nhòm ba người lên tiếng.



"Các vị bình thân!" – Hoàng Thượng vô cùng hào sảng cười nói.



"Thật sự là quá trùng hợp khi mà lần đi sứ này của chúng thần lại ngay dịp đi săn bắn hoàng gia! Thật sự quá quý hóa rồi!" – Người đàn ông còn lại có dáng người uy nghiêm lên tiếng bằng tiếng anh, người đàn ông trẻ liền nhanh chóng phiên dịch lại cho mọi người. Cả Uông Hữu Đình cùng Uông Hữu Đại đều đồng loạt không hẹn cùng đưa mắt nhìn về Triệu Hàm Ninh, nàng cũng có chút ngạc nhiên rồi vỡ lẽ ra thì ra họ là đoàn sứ giả, trong nhóm có 1 người biết ngôn ngữ Đông Hoa nên liền thành phiên dịch.



"không có gì! Hẹn nhau không bằng trùng hợp!" – Hoàng thượng nghe vậy cũng vui vẻ cười cười nói lại, người nam nhân trẻ lập tức phiên dịch lại. – "Ta nên xưng hô như thế nào với các vị!"







Note: mọi người ơi! mèo cố gắng cuối tuần này có thêm một chương nữa rồi tuần sau đi công tác 4 ngày về sẽ thêm chương 27 nè. Mọi người like cmt khích lệ mèo nhé.