Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu

Chương 16 : Đạp gió mà đi

Ngày đăng: 19:15 18/04/20


“Đáng chết!” Cổ Nhược Phong khẽ nguyền rủa một tiếng, tiếng nói càng vang vọng trong không trung, thân thể liền nhảy ra ngoài cửa sổ, đi về phía Huyết Vương.



Đáng chết! Vì sao mình nhìn thấy cảnh tượng này lại cảm thấy tức giận như vậy?



Đáng chết! Vì sao trong lòng mình lại không suy nghĩ cẩn thận mà vội vàng hành động?



Trong lòng Cổ Nhược Phong rối loạn, cuối cùng, nàng đem những suy nghĩ không rõ này vứt ra sau đầu, kết luận vì Huyết Vương là phu quân chưa qua cửa của nàng, phu quân của Cổ Nhược Phong nàng sao có thể để người khác khi dễ được!



Lúc tất cả mọi Quỳnh lqd người còn chưa có trở lại bình thường, liền thấy một nam tử mặc y phục màu đen đứng bên cạnh Huyết Vương. Đôi mắt nhạt nhẽo khảm trên khuôn mặt tầm thường khiến mọi người không dám nhìn thẳng, hơi thở toàn thân giống như Diêm La địa ngục đánh úp vào mặt mọi người, làm cho người ta sinh ra cảm giác khó mà hô hấp được.



“Ngươi, ngươi là người phương nào?” Một người xông về phía trước ngẩng cổ lên hỏi.



“Ta là người phương nào?” Giọng nói trầm thấp của nam tử mặc y phục đen truyền đến, giống như đang lẩm bẩm một mình.



Vài giây sau, nam tử mặc y phục đen nhìn về phía người hỏi câu đó: “Ta là...Cổ, Nhược, Phong.” Gằn từng chữ, dường như muốn đem ba chữ Cổ Nhược Phong khắc vào trong lòng mọi người.



“Cổ, Cổ, Cổ Nhược Phong?” Nhất thời, mọi người liền xôn xao! Người này là Cổ Nhược Phong? Đừng có nói đùa!



Cái kẻ điên Quỳnh lqd Cổ Nhược Phong kia nào có khí thế như vậy! Nàng chỉ là một kẻ điên cả ngày cố ý gây sự mà thôi! Huống hồ, tuy trước kia cả ngày Cổ Nhược Phong đều điên điên khùng khùng, không biết vẽ loạn thứ gì đó trên mặt, nhưng tuyệt đối sẽ không lớn như vậy! Còn nữa, người trước mặt rõ ràng là nam tử, cái tên điên Cổ Nhược Phong kia mười phần là nữ tử!
Không để ý những người bị thương trên phố, bọn hắn chết cũng không liên quan gì đến nàng? Nếu nói trên cõi đời này còn có ai chạm được vào Cổ Nhược Phong, Huyết Vương kia được cho là người duy nhất!



Dắt tay Huyết Vương, lòng bàn tay băng lãnh khiến cho Cổ Nhược Phong bất mãn nhíu mày, Huyết Vương thấy vậy vui vẻ trong lòng dần dần chìm xuống, nàng không thích mình sao? Vậy vì sao lại ra mặt vì mình?



Cổ Nhược Phong cảm thấy hơi thở của người bên cạnh đột nhiên trầm xuống, quay đầu lại liền thấy Huyết Vương cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì, khóe miệng vốn cong lên giờ lại thành một đường thẳng, tay trái bị mình nắm cũng dùng sức muốn rút ra.



Cổ Nhược Phong có Quỳnh lqd chút không rõ, nhưng cảm nhận nhiệt độ trên tay hắn, trong lòng liền không bình tĩnh, cũng không quản hiện tại Huyết Vương đang muốn làm cái gì, gắt gao nắm chặt tay hắn không buông, không ngừng chuyển nội lực trong cơ thể qua. Nhất định nàng sẽ không để hắn gặp chuyện gì! Cổ Nhược Phong cảm thấy mình điên thật rồi, chẳng qua là lần đầu tiên gặp người khiến cho mình làm đến mức này. Được rồi, nàng thừa nhận nàng quả thật là không giải thích được. Nhưng ai có thể nói cho nàng biết rốt cục là chuyện gìxảy ra không? Bởi vì nàng không nghĩ ra.



Vốn là tâm tình đang giảm xuống lại cảm nhận được nhiệt độ truyền đến từ lòng bàn tay, đôi mắt màu đỏ liền trở nên sáng hơn, giống như hỏa diễm đang nhảy múa.



Nàng thích mình!lqd Nếu không, sao lại hao phí nội lực, chỉ vì muốn sưởi ấm tay của mình? Mình thật là một tên ngu ngốc! Nếu nàng không thích mình, sao lại ở trước mặt công chúng cùng mình đạp gió mà đi như vậy?



Cảm nhận được vui mừng của người bên cạnh, trên mặt bình thường của Cổ Nhược Phong cũng dương lên ý cười, mà chính nàng cũng không biết.



Nơi này cách Huyết Vương phủ không xa, chỉ một lát liền đến trước cửa Huyết Vương phủ.



Cổ Nhược Phong buông tay Huyết Vương: “Ngày mai mùng một, chính là ngày đại hôn của chúng ta.”