Nạp Thiếp Ký I
Chương 15 : Tên ngỗ tác này không đơn giản!
Ngày đăng: 21:13 21/04/20
Kim sư gia chỉ hừ nhẹ một tiếng, không hoàn lễ, mặt lộ vẻ chế giễu hỏi: "Ngươi đang viết thứ chữ gì thế?"
Dương Thu Trì nhìn nội dung mình đã viết trên Thi cách, không thấy có điều gì bất ổn, liền nghi hoặc hỏi: "Kim sư gia định chỉ...?"
Kim sư gia chợt gấp quạt lại, đập đập lên bản kê: "Ngươi đọc lại coi, ngươi viết gì thế?"
Dương Thu Trì nhìn lại cẩn thận lần nữa, rồi khẽ đọc: "Huyết dạng dịch thể tồn lưu..." (Dịch thể dạng máu hiện còn tồn lại....)
"Ha ha ha..." Kim sư gia cười lớn, "Chữ Dạng trong Huyết dạng mà viết như thế này sao? Ai dạy ngươi vậy?"
Dương Thu Trì sững người: "Sao lại như thế chứ...?" Hắn đột nhiên nhớ lại, bản thân đang ở Minh triều, người thời Minh triều dùng chữ phồn thể, chữ "Dạng" (样) hắn lại viết theo kiểu giản thể , hèn gì họ không nhận ra, mà hắn cũng không biết làm sao giải thích cho trôi. Dạng phồn thể của chữ "Dạng" (样) đáng ra phải là như thế này (樣), nhưng quá nhiều nét bút, Dương Thu Trì căn bản không nhớ nổi. Làm thế nào bây giờ? Hắn chỉ còn biết bẻn lẻn hỏi: "Thỉnh giáo sư gia, chữ dạng này nên viết làm sao?"
Vị Kim sư gia này dù sao cũng là người sảng khoái, liền cầm bút viết lên một chữ Dạng thuộc Phồn thể. Dương Thu Trì chiếu theo đó mà viết lại theo, sau đó tiếp tục viết Thi cách. Khi hắn gặp chữ gì không thể viết được, lại hỏi Kim sư gia. Dưới sự trợ giúp của y, hắn cuối cùng cũng hoàn tất việc miêu tả tình trạng chết của Bạch Tiểu Muội, đưa cho Kim sư gia xem.
Kim Sư Gia với giọng điệu khinh khỉnh tiếp lấy Thi cách liếc qua. Lúc ban đầu mặt y còn lộ vẻ chẳng đáng bỏ công, nhưng càng xem thì càng ngưng trọng. Khi y xem gần hết, mặt không còn hiện vẻ cười cợt nữa, mà thay vào đó là vẻ kinh dị. Xem xong rồi, y tử tế nhìn nhìn đánh giá Dương Thu Trì một chút, rồi hỏi: "Tiểu huynh đệ, trước giờ ngươi đã từng làm qua nghề ngỗ tác chưa?"
Dương Thu Trì lắc đầu.
Kim sư giá lại xem Thi cách lần nữa một cách cẩn thận. Tống tri huyện thấy Kim sư gia có dáng vẻ như vậy, liền hỏi: "Tiên sinh, gì vậy? Mô tả, tả không trúng à?"
"Vậy còn có ai đến hiện trường này không?"
"Ta đứng trước cửa kêu to, bọn người làm đều chạy đến, vừa thấy tình huống đó chúng liền hoảng loạn, lật đật cứu chữa, nhưng cứu cả buổi mới phát hiện cả hai người đều hết hơi rồi, hu hu hu..."
"Như vậy thì xem ra có không ít người tiến vào hiện trường, khí vị đã loạn, cho dù là có chó nghiệp vụ cũng sợ không truy tung được!" Dương Thu Trì trầm ngâm suy nghĩ.
Chính vào lúc đó, từ xa vang lên tiếng chó sủa "Uông uông uông" liên tục. Tiếng chó càng lúc càng gần, bóng đen nhoáng lên, một con chó nhỏ tiến vào phòng, chạy đến bên cạnh Dương Thu Trì.
Dương Thu Trì cúi đầu nhìn, phát hiện con chó nhỏ này chính là con tiểu hắc cầu đi theo mình bị người hầu nhà họ Ân đuổi đi khi nãy, bèn mừng rỡ: "Tiểu hắc! Ngươi trở lại rồi! Sao ngươi biết ta ở chỗ này? Ngươi thiệt là thông minh!" Hắn cúi người xuống vuốt cổ con chó. Tiểu hắc cẩu sung sướng rên lên ư ử, ngúc ngoắc đuôi tỏ vẻ thân thiết với Dương Thu Trì vô cùng.
Lúc này, từ ngoài cửa truyền vào tiếng chạy sầm sập và tiếng sầm sì. Vài tên gia nô cầm gậy gỗ đuổi theo vào phòng, thấy con tiểu hắc cẩu liền tiến lên định đánh.
"Dừng tay! Các ngươi định làm gì?" Dương Thu Trì chặn trước mặt con chó, cất tiếng thét hỏi.
------
Chú thích: (*) Xử nữ mô thất điểm xử: Đây là một từ chuyên môn. Mường tượng một cái đồng hồ có trục thẳng đứng từ số 12 đến số sáu. Nếu một thiếu nữ còn trinh trắng nằm thẳng chân, thì Xử nữ mô thất điểm xử là vị trí màng trinh hợp với mặt phẳng bên dưới một góc giống như kim đồng hồ chỉ đúng bảy giờ, kim ngắn tạo 1 góc tương tự với đường nối từ số 12 đến số 6 vậy.