Nạp Thiếp Ký I

Chương 168 : Chân tướng tệ hại

Ngày đăng: 21:15 21/04/20


Dương Thu Trì giơ tay tát cho Bàng quản gia một cái, khiến khóe miệng lão lưu huyết, khôi phục lại thần trí bình thường.



Nhân lúc này, Dương Thu Trì bảo: "Bàng quản gia, nói cho ông biết một bí mật, món cháo tỉnh rượu đậu xanh đường phèn vừa rồi ông đưa ta không có uống. Ta nhờ Vân Nhi giúp ta cố ý gây sự sai ngươi đi lấy đường phèn, sau đó nhờ Nam Cung Hùng phát ám khí bắn rớt đèn lồng, rồi nhân lúc mọi người náo loạn, Vân nhi đã đổi chén của ta và chén của Tống đồng tri bá phụ."



Dừng lại một chút, Dương Thu Trì nói với giọng đầy thâm ý: "Ta lại nhờ bá phụ đem chén đó thưởng cho ngươi. Có điều, uống chén cháo đó xong rồi sẽ có hậu quả như thế nào thì ta không biết, Bàng quản gia, ngươi biết không?"



A....! Bàng quản gia kêu lên thê thảm, kinh khủng đến nỗi mặt mũi méo xệch, hoảng loạn đưa tay vào trong cổ họng móc ói, nhưng chỉ ói khan hai ba cái chẳng ra được thứ gì cả.



Dương Thu Trì cười lạnh: "Ngươi làm vậy không có ích gì đâu."



Bàng quản gia định đứng lên chạy ra ngoài súc ruột, nhưng bi Nam Cung Hùng đá một cái vào bụng, đau đớn quỳ sụp xuống đất, ngay sau đó bất chấp đau đớn kinh khủng chụp lấy tay Dương Thu Trì: "Cứu, cứu tôi với! Dương thiếu gia, cầu xin ngài hãy cứu, cứu tôi. Tôi không muốn chết! Xin hãy cứu tôi a!"



"Cứu ngươi? Ngươi sao vậy? Ngươi nói rõ chút đi, nếu không bảo ta cứu ngươi sao được?"



"Tôi thừa nhận, cái gì tôi cũng khai hết, tôi biết lão thái gia đi thỉnh cậu về để tra ra thân phận chân thật của Sơn nhi. Tôi sợ bại lộ, do đó đã hai lần hạ thuốc vào trong cháo đậu xanh đường phèn. Thứ thuốc này là thứ mà năm xưa khi tôi ngồi thuyền ra hải ngoại đã mua về, nếu dùng quá liều sẽ khiến người dùng sản sinh ảo giác khủng bố. Vốn chỉ định làm cho cậu sợ bỏ đi, không ngờ không đạt được mục đích. Lần này tôi định... định làm cho cậu sợ chết luôn! Tôi sai rồi....! Hãy cứu tôi a, thiếu gia, cứu cứu tôi, cái gì tôi cũng khai hết."



Thứ thuốc này của Bàng quản gia nếu dùng ít một chút sẽ khiến tâm tình của người ta thoải mái, tạm thời quên đi thống khổ, nhưng khoái lạc và khổ đau chỉ cách nhau có một khoảng cách mong manh mà thôi, vì nếu như dùng quá liều, sẽ khiến người ta sản sinh ảo giác khủng bố, thậm chí khiến người sống sợ quá chết tươi luôn. Bàng quản gia năm xưa ngồi thuyền xuất hải, nhìn thấy thủ lĩnh của các bộ lạc nơi ấy dùng thứ thuốc này làm phương tiện xử phạt, cảm thấy rất hiếu kỳ nên mua về khá nhiều.



Bàng quản gia đã từng dùng thứ thuốc này, biết đó là thứ trí huyễn dược rất lợi hại, cho dù có nhắm tịt mắt bịt chặt hai tai, vẫn nghe thấy nhìn thấy, thậm chí thấy được ma quỷ sống sờ sờ trước mắt, sự khủng bố phát sinh từ nội tâm không cách gì ngăn được.



Thứ thuốc này có thể khiến người ta sợ hãi chết tươi, bởi vì trong tình huống cực kỳ khủng bố, có thể khiến tim của người co bóp cực mạnh dẫn tới đột tử. Điều này giống như chết khi bị ngộp nước vậy, đôi khi không phải vì bị ngộp thở sặc nước chết, mà là sợ quá chết trước hoặc hôn mê đi tạo điều kiện cho cái chết đến dễ dàng hơn.



Chết vì ngộp nước có thể chia ra làm ngộp khô và ngộp ướt, loại thứ hai rất thường thấy, còn loại thứ nhất thì chỉ vài giây sau khi rớt vào nước là người ta đã chết rồi. Người ta không bị chết vì thiếu dưỡng khí, mà chết vì cực độ khủng bố, trong chớp mắt khiến tim ngừng đập dẫn đến tử vong. Vì thế người chết tuy chìm trong nước, nhưng phổi chỉ có một lượng nước rất ít tiến vào, thậm chí còn không có.



Do đó, căn cứ vào lượng nước tiến vào khí quản, có thể phán đoán người chết là té nước chết hay chết rồi mới rơi xuống nước, dù không chính xác hoàn toàn.



Ngoài ra, trí huyễn thực vật còn có thể làm cho các khí quan trong nội tạng con người, đặc biệt là gan bị tổn hại, vì thế dẫn đến trung khu hô hấp và tuần hoàn bị ức chế, dẫn đến hôn mê và đi tới tử vong.



Lần đầu tiên Bàng quản gia hạ dược hơi ít, chỉ muốn làm Dương Thu Trì sợ hãi bỏ đi. Lần thứ hai nhiều hơn, nhưng dược tính vừa phát tác thì bị Dương Thu Trì nôn ra gần hết dưới sự trợ giúp của Tống Vân Nhi. Bàng quản gia thấy Dương Thu Trì không có ý li khai, nên mới hạ quyết tâm làm cho Dương Thu Trì sợ chết tại chỗ. Do đó, lần này Bàng quản gia hạ vào chén của hắn lượng thuốc rất lớn, thật không ngờ lão tự mua dây buộc mình, uống chén thuốc đó vào hết trong bụng.



Vừa rồi Bàng quản gia đã bắt đầu sản sinh ảo giác. Lão nghe được trong đại sảnh có tiếng cười kỳ quái, tiếng nữ nhân thét gào thê lệ, trước sau đều có, tiếp đó nhìn thấy nữ quỷ thối rữa. Lão biết, đấy chỉ là mới bắt đầu, những lệ quỷ sau đó sẽ càng lúc càng khủng bố, cuối cùng lão sẽ bị sợ chết khiếp đi luôn.



Hiện giờ dược tính vừa mới phát tác thì Bàng quản gia bị trúng mấy cước, đầu lưỡi bị cắn chảy máu, do đó thần trí tạm thời khôi phục. Lão biết, nếu như Dương Thu Trì đã biết loại thuốc này, lại uống vào những hai lần rồi mà chẳng có chuyện gì, thì nhất định sẽ có cách cứu lão. Lão muốn nhân lúc trí óc tạm thời thanh tỉnh, cầu xin Dương Thu Trì cứu mạng, còn sau khi cứu mạng xong có phán tử hình gì gì đó thì chờ sau hẵng hay.
Hiện giờ, cả nhà Dương lão thái gia đã tiếp thụ Sơn nhi, khiến cho đứa bé có mạng khổ này đạt được một kết cục đẹp, cũng đáng coi là chuyện đáng mừng cho tất cả mọi người rồi.



Dương lão thái gia cho người đem thi thể của Bàng quản gia đi thiêu, không biết thứ thuốc lão dùng để hại người cất ở đâu, nên cho người thiêu luôn toàn bộ căn nhà mà lão cư ngụ.



Ba án đều đã được phá, chân hung cuối cùng đã chịu xử tội, và tất cả chỉ mất ba ngày, xem ra tốc độ phá án của Dương Thu Trì như thần rồi.



Tống đồng tri và La huyện thừa vô cùng cao hứng, ngày hôm sau La huyện thừa đã cho bổn bộ áp giải phạm nhân nhị di thái Trương thị và mụ vú trở về Quảng Đức huyện.



Tiếp đó mấy ngày, mọi người bắt đầu vui mừng đón chào năm mới. Người thời cổ mừng năm mới náo nhiệt hơn thời hiện đại nhiều, đặc biệt là đúng dịp Dương Thu Trì áo mão về làng, quê nhà của cha mẹ thời cổ, và cũng là cái tết đầu tiên trong thời cổ đại của hắn, nên hắn phi thường hào sảng.



Ngày 30cuối năm, mọi người tế tổ suốt một ngày trong Dương gia từ đường trước bài vị các vị liệt tổ liệt tông, rượu thịt ê chề, bánh mức tràng ngập, pháo nổ tưng bừng....



Toàn thôn tông tộc gồm các phân chi nam đinh trưởng giả cùng nguyên phối phu nhân đều tắm gội thay áo sạch, được Dương lão thái gia dẫn đầu tiến vào từ đường quỳ xuống, nam trước nữ sau, chồng trước vợ sau ngay hàng thẳng lối.



Dương Thu Trì tuy tuổi trẻ nhưng có công danh, lại là mệnh quan hiện nhậm của triều đình, nên được xếp ngồi chung với đám lão già đầu râu trắng như cước.



Dương lão thái gia là cử nhân xuất thân, văn chương tế trời được nhiên do tự lão chấp bút, dào dào dạt dạt cả một thiên, lại lắc đầu nguậy cổ đọc xướng cả nửa ngày mới dứt, một nửa trong số đó Dương ThuTrì nghe mà chẳng hiểu gì, loáng thoáng đoán ngoại trừ ca tụng công đức liệt tổ liệt tông thì cũng tuyên dương hậu bối tiếp nối tiền bối tiếp tục quyết tâm tiền tiến....



Khi nêu thành tựu của hậu bối không nhục di chí của những người đi trước, Dương Thu Trì nghe đến tên mình, cảm thấy vô cùng đắc ý.



Đầu năm, mọi người bắt đầu đi viếng ông bà và uống rượu, Dương Thu Trì quyết định ngày bảy tháng giếng sẽ trở về Ninh quốc phủ, sau đó vào kinh thành đến Lại bộ lãnh mệnh đến Hồ Quản Trấn Viễn châu phó nhậm.



Thời gian ngắn ngủi, những ngày ấy Dương Thu Trì cùng Tống đồng tri trở thành đối tượng mà các người trong tộc tranh nhau mời thỉnh. Người có công danh thì dòng tộc hưởng danh vọng theo, và nhờ đó mà được mọi người quý trọng, những người khác có muốn vậy cũng chỉ đành thở dài mà thôi.



Dương Thu Trì và Tống đồng tri liện tục tác chiến, tuy có Tống Vân Nhi có thể cán đáng một chút, nhưng ngày nào cũng say khướt đi không nổi mới được đưa về Dương gia đại viện.



Ngày 7 tháng giêng, Dương Thu Trì cùng mọi người cáo biệt Dương lão thái gia cùng mọi người trong tộc trở về Ninh quốc phủ. Dương lão thái gia dẫn đầu các trưởng giả trong tộc nhất mực tiễn đến mười dặm mới ngậm ngùi chia tay.



Chú thích



Không thể dựa vào nhóm máu A, B, O, AB để xác định chắc chắn 2 người có cùng huyết thống hay không. Tuy nhiên một số trường hợp có thể xác định người không cùng huyết thống. Ví dụ, nếu cả bố và mẹ mang nhóm máu O thì con cái không thể mang nhóm máu A, B hoặc AB mà chỉ có thể mang nhóm máu O mà thôi. Ngược lại, cả bố và mẹ có nhóm máu AB thì con cái không thể có nhóm máu O mà chỉ có thể mang nhóm máu A, B hoặc AB mà thôi.