Nạp Thiếp Ký I
Chương 238 : Mệnh lệnh tử hình
Ngày đăng: 21:15 21/04/20
Liễu Nhược Băng gặp được Dương Thu Trì, tuy biểu hiện bình tĩnh như thường, nhưng trong nội tâm thì ba đào hung dũng, phương tâm đại loạn. Hiện giờ nghe Dương Thu Trì nói hắn đang đối diện với tình huống nguy hiểm, không khỏi lo lắng cho hắn. Sâu kín trong nội tâm nàng thật ra đã dùng tình cảm thân thuộc đối xử với hắn.
Liễu Nhược Băng do dự một chút, bảo: "Ta bảo hộ cho ngươi được nhất thời, chứ không thể bảo hộ cho người nhất thế được a."
"Vì sao lại không thể?" Ánh mắt Dương Thu Trì lóe lên ánh lửa nóng bỏng, "Liễu tiền bối là sư phụ của Vân Nhi, tôi sẽ chăm lo cho lão nhân gia người thật tốt. Mọi người chúng ta đều nhất khởi khoái lạc, còn hơn là phiêu lãng trên giang hồ a!"
Liễu Nhược Băng nhìn thẳng vào mắt hắn, dường như muốn nhìn xuyên qua nội tâm biết được ý nghĩ chân thật của hắn vậy.
Tống Vân Nhi ôm chầm vòng eo thon của Liễu Nhược Băng nói: "Sư phụ, ca ca của con nói không sai, lão nhân gia người không nên phiêu linh tứ xứ nữa, hãy cùng ở một chỗ với chúng con, để đồ nhi hiếu kính người cho thật tốt!"
Liễu Nhược Băng khe khẽ ôm vai Tống Vân Nhi: "Nha đầu ngốc, sư phụ của ngươi còn chưa già đến nổi phải chờ ngươi hầu hạ hiếu kính đâu."
Tống Vân Nhi lè lưỡi: "Đồ nhi nói sai rồi, con vừa rồi còn nói với ca ca con rằng, sư phụ người tuổi còn trẻ lắm, so với tỷ tỷ ruột của con chẳng khác gì!"
Liễu Nhược Băng mắng: "Càn quấy, không biết lớn biết nhỏ gì!"
Dương Thu Trì lộ vẻ vui mừng ra mặt: "Vậy tiền bối đáp ứng rồi phải không a?" Trong lúc khẩn trương, lời nói của hắn có phần run run.
Liễu Nhược Băng điềm đạm nói: "Nếu như Dương đại nhân thân rơi vào hãm cảnh, lão thân hiện giờ không có chuyện gì làm, vậy giúp đỡ cho ngươi chút cũng được."
Dương Thu Trì mừng rỡ, vái dài một cái: "Đa tạ Liễu tiền bối đã ra ân cứu mạng!"
Liễu Nhược Băng dùng thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: "Dương đại nhân nặng lời rồi." Dừng lại một chút, nàng ta lại tiếp, "Lão thân cần phải nói trước, chờ đại nhân bình an rồi, lão thân tức khắc li khai."
Dương Thu Trì ngẩn ngơ, hỏi: "Tiền bối định đi đâu?"
Căn cứ quy định, sau khi tiếp nhận được mệnh lệnh tử hình, thì trong vòng ba ngày phải chấp hành hoàn tất.
Dương Thu Trì phát thiếp thỉnh mời người phụ trách của Trấn Viễn vệ phái quân trú đóng ở Thanh Khê huyện là Triệu Hiểu Hàn Triệu bá tống tới. Hai người thương lượng về hình trường, đao phủ, và các công việc cảnh giới liên quan đến chuyện hành hình.
Vị bá tổng này hoảng 40 tuổi, đầu to tai dài, lỗ mũi trái mận, lời nói ồm ồm như trống vỡ. Thủ quân của Thanh Khê huyện do y đái lĩnh không nhiều, tổng cộng chỉ hai trăm người. Dương Thu Trì nhớ đến lời của Giang tri huyện, đặc biệt yêu cầu y nhất định phải gia tăng công tác cảnh giới ở hình trường.
Vị Triệu bá tổng đó vỗ ngực phình phịch, cố khiến cho Dương Thu Trì yên tâm, hứa là tuyệt đối không có vấn đề gì.
Việc hành hình này cần phải tính ngày tốt, Kim sư gia lật lịch xưa cả nửa ngày, tính ra là ngày thứ ba là cát nhật, và cũng là ngày cuối cùng trong thời gian quy định tối đa ba ngày phải hành hình, thời gian hành hình là vào giờ ngọ.
Dương Thu Trì an trí hết mọi chuyện là đã đến trưa. Hắn nghĩ đến sắp phải giám trảm, nghĩ đến sự nghi hoặc khi xem xét đống đổ nát sau đám cháy vừa rồi, trong lòng cảm thấy như có điều gì đó chưa tròn hết phận sự. Tuy án này không phải là do hắn thẩm định, cho dù sau này phát hiện đó là án oan cũng chẳng dính dáng gì đến hắn, nhưng chuyện này dính dáng đến mạng người, Dương Thu Trì không dám lơ là, cuối cùng quyết định phải đi tra hỏi Vân Lăng một chút.
Dương Thu Trì mang theo Nam Cung Hùng cùng sáu hậu vệ và cân ban Thường Phúc đến đại lao của nha môn.
Đại lao này giản lậu sơ xài hơn cái ở Quảng Đức Huyện nhiều. Vân Lăng bị giam trọng phòng dành cho trọng phạm ở phía bắc. Hắn là tội phạm tử hình, cho nên bị trói thúc chặc vào trong cũi.
Lao đầu cấm tốt thấy tri huyện đại lão gia tự thân thị sát lao phòng, đều lấy hết tinh thần mang bàn mang ghế pha trà thơm ra mời.
Dương Thu Trì ngồi phía ngoài phòng Vân Lăng, ra lệnh cho mở cửa cũi nhốt hắn ra.
Các cấm tốt vâng dạ rối rít, mở cửa phòng giam, chạy vào thả Vân Lăng từ trong cũi ra. Nhưng vì sự an toàn của huyện thái lão gia, những xích sắc nặng nề trên người hắn vẫn được giữ nguyên.
Vân Lăng là một tiểu tử khoảng hai mươi tuổi, đầu cạo nhẵn thín, đã bị khốc hình đày đọa không còn hình người, ngồi phệch dưới đống cỏ, một lúc sau mà chẳng động đậy được chút nào.
Dương Thu Trì bảo: "Vân Lăng, ta là huyện lệnh mới của huyện này, ngươi giết chết Vương Triệu Lợi Vương điển sứ, triều đình phán ngươi tử tội. Hôm nay, Đinh Phong văn thư đã đơợc đưa đến bổn huyện, trong vòng ba ngày phải chấp hành tử hình, bổn quan hôm nay đề thẩm ngươi chính là để nghe coi ngươi có lời gì muốn nói hay không?"