Nạp Thiếp Ký I
Chương 329 : Vòi bạch tuộc
Ngày đăng: 21:16 21/04/20
Tống Vân Nhi bước lên tử tế quan sát tay trái và y phục bên trái của tên cấm dịch ấu, quả nhiên có dấu vết bùn đất nhợt nhạt, ở cằm và môi cũng nhận ra được một dấu nhợt nhợt màu vàng, liền vỗ tay reo: "Ca, huynh thật là thần nghe!"
Dương Thu Trì hơi đắc ý cười: "Hắc hắc, ta không phải là nói rồi sao, bất kỳ..."
"Bất kỳ phạm tội gì cũng để lại dấu vết!" Tống Vân Nhi cười hi hi tiếp lời, "Cái này thì muội biết, nhưng muội lại chẳng tìm được gì hết à."
"Dấu vết phạm tội tồn tại khách quan, chỉ cần có phương pháp đúng, cộng thêm kỹ thuật và thiết bị thích hợp, cùng thái độ tử tế nhìn nhận, thì dù sao cũng sẽ phát hiện ra thôi." Nói xong chuyển thân hỏi cấm dịch kia: "Cung tên ngươi dùng để giết người giấu ở đâu rồi?"
"Giấu ở dưới giường của tôi, vốn chuẩn bị chờ chuyện này xong xuôi sẽ di chuyển ra ngoài..."
Dương Thu Trì ra lệnh Ngô lục chỉ đến phòng của y mang bộ cung tên lại, kinh qua kiểm tra, quả nhiên trên cánh cung và dây cung đều có dính bùn đất.
Tống Vân Nhi xem xong rất bội phục, nhưng cố ý gây sự: "Nếu như cung tên không ném trúng chỗ bùn đất, và khi hắn bắn tên thì rất cẩn thận, không áp lên cằm, huynh còn có thể phát hiện sao?"
"Hừ...! Cái này cũng chẳng thể làm khó ta, Dương Thu Trì ta không phải là hư danh," Dương Thu Trì cả cười, lòng nghĩ, cái cách nói này sao mà giống Chu Tinh Trì thế nhỉ? Sau đó tiếp: "Hắn chuẩn bị không kỹ, để lại quá nhiều dấu vết, cho dù vừa rồi dấy vết trên đất không tồn tại, thì còn một dấu vết trọng yếu khác mà cho dù muội nghĩ nát óc cũng không ra. Và ta đã căn cứ vào dấu vết căn bản chẳng ai chú ý này để tìm ra được hắn!"
Tống Vân Nhi nghe Dương Thu Trì nói có vẻ thần kỳ như vậy, nhịn không được hỏi: "Dấu vết gì?"
Dương Thu Trì đáp: "Tên cấm dịch này chọn sử dụng cung tên để giết người, đó là chuyện trăm phần bất đắc dĩ, nhân vì Tô quản gia bị giam trong nhà lao. Y từ bên ngoài dùng đao đâm vào không thể tới, và nếu dùng chìa khóa mở cửa buồng giam vào giết người, nếu như y là người giữ chìa khóa hoặc trộm gì đó thì có thể tra ra ngay, rất dễ bị lộ. Hơn nữa nếu như y muốn tiến vào thông đạo giữa các phòng giam để bắn tên, nhất định phải đi qua các cấm dịch trực ban, như vậy thì ai cũng biết y chính là người gây ra chuyện."
"Ta đã hỏi qua hai cấm dịch trực ban coi sóc phòng giam Tô quản gia rồi, trong thời gian chúng ta li khai khoản một chung trà, thì không có bất kỳ cấm dịch hay người lạ nào tiến vào. Điều này chứng minh hung thủ không phải là tiến vào hiện trường để bắn tên giết người. Ta căn cứ vào tư thế trúng tên ngả xuống đất của người chết và tình huống trong phòng giam, căn cứ đạn đạo học(*)... à là lộ tuyến tên bay sau khi bắn ra, phán đoán hung thủ có khả năng là từ ngoài phòng giam bắn vào. Và chỉ có một chỗ có thể từ bên ngoài bắn chết Tô quản gia!"
Dương Thu Trì chỉ vào cây đại thủ ở giữa sân: "Chỉ cần trèo lên cây đại thụ kia, thông qua lỗ thông hơi ở trên tường, từ giác độ này có thể phóng tên bắn chết Tô quản gia ở trong phòng."
Dương Thu Trì lại thầm cả kinh, thuyền bang còn có hệ thống tình báo, chỉ sợ chúng chẳng đơn giản là bang phái trên giang hồ đâu a. Hắn vội hỏi: "Tên Vương Hùng Kiếm này đang ở đâu? Còn ở thuyền gia thương hành hay không?"
"Xem ra... vẫn còn ở tại tiệm buôn ấy."
"Đưa chúng ta đến đó! Ngươi hiện giờ chỉ có thể lập công chuộ tội mới có thể giữ được đầu trên cổ! Nghe rõ hay chưa?"
"Dạ rõ! Cầu lão gia... tha mạng cho tôi... tôi nhất định đái tội lập công." Đường Thiệu thở hỗn hễn đáp.
Các bộ khoái của Chiêm Chánh vẫn chưa tập hợp xong, nhưng không kịp chờ nữa rồi, Dương Thu Trì mang theo đội hộ vệ cùng Chiêm Chánh và những bộ khoái đã tập hợp đến nha môn trước, nhanh chóng đi thẳng tới Thuyền gia thương hành.
Đến tiệm buôn, họ nhanh chóng bao vây lại. Thứ công tác bắt người này cẩm y vệ đã rành rẽ lắm rồi, cho nên căn cứ vào sự chỉ nhận của Đường Thiệu bắt tay vào việc ngay, bắt trói hết mọi nhân viên trong thương hành.
Sau khi kinh qua tìm kiếm và thẩm tấn, điều khiến Dương Thu Trì thất vọng nhất là trướng phòng tiên sinh Vương Hùng Kiếm được mật báo của cấm dịch Đường Thiệu, đã ra lệnh cho y đi giết Tô quản gia diệt khẩu rồi mang người ra khỏi thành đi mất, cụ thể đi đâu thì không biết. Kinh qua tìm kiếm, đám người của Dương Thu Trì không truy ra được bằng chứng có giá trị gì để chứng minh thuyền bang phạm tội cả.
Quả thật là lão hồ li. Dương Thu Trì mắng thầm, căn cứ phân tích, y có thể đã mang theo các tư liệu phạm tội của thuyền bang chạy về Bảo Ninh phủ, báo cáo tình huống cho Lục Tiệm Li rồi. Dương Thu Trì ra lệnh cho Từ Thạch Lăng mang theo 5 hộ vệ lập tức đuổi theo về hướng Bảo Ninh phủ, đồng thời đi gấp đến cẩm y vệ Bách Hộ sợ của Bảo Ninh phủ, thông tri bọn họ tập hợp đội ngũ, lập tức khố chế Lục Tiệm Li và các đầu mục trọng yếu của thuyền bang, còn bản thân hắn thì mang theo đại đội nhân mã đi gấp theo sau.
Dương Thu Trì dẫn người lập tức trở về tri châu nha môn, đội hộ vệ và bộ khoái đã tập hợp hoàn tất, sẵn sàng chờ lệnh.
Chú thích:
Đạn đạo học: Môn khoa học quân sự về đường đi của viên đạn các loại vũ khí khác nhau. Trong quân đội, khi được huấn luyện, người lính sẽ được dạy cách tính toán thật nhanh (trong vòng mấy phút) để đưa ra vị trí chính xác cần bắn, và các góc độ có thể bắn cùng một mục tiêu.