Nạp Thiếp Ký I

Chương 41 : Cẩm y vệ đến

Ngày đăng: 21:14 21/04/20


Dương Thu Trì bước vào chính phòng. Trong phòng có đầy đủ vật dụng, dù là hơi cũ, nhưng rõ ràng là rất tao nhã. Dương mẫu mặc một bộ áo váy bằng bố mài lam, đang bận rộn dọn dẹp thu thập bên ngoài.



Dương Thu Trì cất tiếng chào: "Mẹ, còn về rồi." Rồi nhìn bốn phía, hỏi, "Mẹ, những đồ đạc trong nhà này ở đâu mà ra thế?"



Dương mẫu thấy Dương Thu Trì, trên mặt liền lộ ra nụ cười hiền từ, hai tay chùi chùi lên quần: "Con về rồi, những đồ đạc này vốn là ở đây, Kim sư gia - người giúp chúng ta chuyển nhà nói mấy thứ này chính là để lại cho chúng ta dùng, là của nha môn đấy."



Phùng Tiểu Thuyết cũng cao hứng chen lời: "Vừa rồi Kim sư gia còn mang cho một bao gạo trắng lớn, còn có một số thịt heo đã làm sơ qua rồi nữa. Nói là của tri huyện lão phu nhân lệnh cho ông ấy mang qua." Ngừng một lúc, nàng nhớ ra một chuyện, bèn cười cười nói, "Đúng rồi, vốn còn tặng một nha đầu và một bà hầu, nói là để chúng ta lưu lại dùng. Mẹ không chịu, cuối cùng bắt họ trở về rồi."



Dương mẫu mỉm cười nói: "Cả đời ta cày cấy vá may, không có phúc khí được người hầu ạ, ta không quen, và cũng không chịu được a."



Dương Thu Trì thưa: Me, lão nhân gia người tuổi đã lớn rồi, tìm một đứa nha đầu hầu hạ người cũng là việc đúng đấy ạ!"



"Không cần không cần! Xương tốt mẹ còn cứng lắm, không cần người khác hầu hạ, hơn nữa, hơn nữa bà hầu con ở này còn phải kiếm tiền nuôi ăn nuôi mặt nữa, chẳng dư tiền làm thế đâu! Chúng ta không có bao nhiêu tiền thừa, mẹ còn phải để dành nạp thiếp cho con đây này, sau này con nạp tiểu thiếp rồi, nhà chúng ta chẳng phải là có thêm người phục vụ mẹ hay sao."



Dương Thu Trì cười khổ, Dương mẫu này đã sống qua những ngày gian khổ rồi, tư duy còn chưa vượt quá điểm này. Hơn nữa, những ngày tháng khổ sở là vậy mà bà vẫn canh cánh bên lòng cái ý định nạp thiếp cho mình a. Nghĩ đến nạp thiếp, Dương Thu Trì nhớ tới số bạc trong túi, bèn thò tay vào lòng, sờ đến ba chục lượng của bạn Đại Bản Nha hiếu kính, nghĩ ngợi một chút, lưu lại vài nén bạc nhỏ, chuẩn bị đến vận chuyển những thứ trong xe đa dụng giấu trên sơn cốc về để dành sau này cần tới. Hắn đưa số bạc khoảng hai chục lượng còn lại cho Dương mẫu, nói: "mẹ, số bạc này mẹ thu lấy đi."



Dương mẫu tiếp lấy số bạc, hỏi: "Sao nhiều thế a? Đây là tiền gì vậy?"



"Đây là tiền lệ phí thu theo quy cũ do con làm quản gian, mẹ an tâm đi."




Dương Thu Trì thấy bộ dạng khẩn trương hề hề của hắn, không hiểu hỏi: "Cái gì thế?"



Đại Bản Nha hạ thấp giọng: "Cẩm y vệ đến rồi!"



Cẩm y vệ! Cái từ này vô cùng quen thuộc trong đầu óc Dương Thu Trì, không những ở trong sách vỡ lịch sử thời trung học, mà còn ở trong các truyện tiểu thuyết, cố sự. Cẩm y vệ thường có liên hệ chặt chẽ với các từ ngữ như đặc vụ, khốc hình, hùng tàm, khoe khoang, ác độc và các thứ khác. Hôm quan, Tống tri huyện có đề cập Cẩm y vệ sẽ nhanh chóng đến thẩm vấn đại án mưu phản của Tạ quả phụ, không ngờ thoắt cái đã đến rồi.



"Cẩm y vệ ở nơi nào?" Dương Thu Trì hỏi.



"Đang ở hoa phòng ở nha môn nói chuyện với Tống tri huyện, chẳng mấy chốc sẽ đến chỗ đại lao của chúng ta thẩm vấn Tạ quả phụ."



"Vậy chuẩn bị nghênh tiếp đâu ra đó hết chưa?"



"Đại gia ngài yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị ổn hết rồi." Đại Bản Nha có chút tự hào đáp.



Chính vào lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân rộn rạo và tiếng nói chuyện rôm rã thẳng tới phía nhà lao này. Sau đó, một hàng người tiến vào của lớn.



Dẫn đầu là một người mập, thể trọng đại khái khoảng một trăm bảy tám chục cân, ọc ạch cái bụng phệ, hai con mắt hình tam giác, gương mặt nhìn rất ác độc. Y mặc một bộ phi ngư phục màu kim hoàng, hong đeo tú xuân đao, sau lưng có hơn mười võ sĩ cùng trang phục như thế. Tống tri huyện đang đi cùng với gã mập ấy.