Nạp Thiếp Ký I

Chương 485 : Nữ bộ đầu

Ngày đăng: 21:17 21/04/20


Vậy sáu lượng bạc đó thì sao? Dương Đạp Sơn không thể không nhắc đến món tiền đó, trải qua những kinh nghiệm sau khi mất trí nhớ, hắn dần dần hiểu rõ nổi khổ của anh hùng hảo hán trong túi không tiền là như thế nào.



Bộ khoái khỉ ốm vỗ đùi nói: "Phá án thì ta giúp ngươi xuất, phá không được án cũng không cần ngươi xuất, vậy được chưa?"



"Được! Nhất ngôn vi định, nhưng mong là ta có thể trinh phá án này, tìm về quan ấn của tri phủ đại nhân, như vậy mọi người ai cũng có chỗ hay!"



"Đúng đúng!" Hai bộ khoái cùng gật đầu.



Hạnh nhi thấy thiếu gia và các bộ khoái này nói chuyện có phần hợp, nên thập phần cao hứng.



Bọn ba người Dương Đạp Sơn chuẩn bị đi đến nha môn tìm bộ đầu, thì đã nghe tiếng bước chân truyền tới, rồi một giọng nữ ngọt ngào cất lên: "Dương huynh đệ! Sự tình sắp xong rồi!"



Dương Đạp Sơn nghe thanh âm này thì biết là Điền cô nương đã tới.



Người đến quả nhiên là Điền cô nương, còn mang theo tiểu nha hoàn Tiểu Liên. Điền cô nương vừa quẹo qua góc phòng, thấy bộ khoái mặt khỉ, hơi ngẩn người hỏi: "Biểu ca hầu tử, huynh đang làm cái gì ở đây?"



Dương Đạp Sơn nghe thế suýt chút nữa phì cười thành tiếng, bộ khoái mặt khỉ có ngoại hiệu là hầu tử thật.



Bộ khoái mặt khỉ cũng ngẩn người: "Ny tử biểu muội, muội chạy tới đây làm gì?"



Điền Ny Tử đưa quạt chỉ Dương Đạp Sơn: "Người ta đến tìm Dương huynh đệ, biểu ca, cậu ấy chính là người ta nói với huynh về chuyện dọc đường cứu người ta và cả nhà, bảo vệ được đội xe lương của em rễ huynh đấy. Người đó chính là Dương huynh đệ đây."



A? Bộ khoái mặt khỉ vừa kinh vừa mừng, cung tay nói với Dương Đạp Sơn: "Ai da! Như vậy là đem nước mà dội miếu long vương rồi. Người nhà mà không nhận ra người nhà, chúng ta đây đã nhận thức Dương huynh đệ mấy ngày trước rồi, hôm nay đặc biệt đến chỗ huynh đệ bái phỏng đây. Hà hà, không ngờ cậu ấy là người muội vừa đề xuất giới thiệu, thật là quá tốt rồi!"



Điền ny tử thân mật kéo tay Dương Đạp Sơn, chỉ bộ khoái khỉ ốm giới thiệu: "Dương huynh đệ, đây là biểu ca của ta, là người mà ta đề cập đến trước đây với cậu đó. Huynh ấy họ Hầu, gọi là Hầu Vĩ, nhân vì vừa cao vừa ốm nên chúng tôi đều gọi là Hầu tử vĩ ba (đuôi khỉ) hoạc là sấu hầu (khỉ ốm). Hi hi ..."


Dương Đạp Sơn cười cười: "Bộ khoái không phải là giang hồ mãi võ bán thuốc cao, mùa quyền múa đao có hay có đem cách mấy chẳng qua là để chưng chơi thôi!"



Thành Tử Cầm nhìn Dương Đạp Sơn rất hứng thú, khẽ gật đầu, lấy từ trên bàn một quả lê, nói: "Chẻ nó ra!" rồi ném vào đầu hắn.



Dương Đạp Sơn có lòng phô trương, trái lê đó vừa rời khỏi tay, hắn đã phi thân lên, ở giữa không trung vung đơn đao lóe hàn quang hai cái, trái lê đã rớt xuống trước mặt Thành Tử Cầm, bị chẻ thành 4 mảnh, tất cả đều bằng nhau.



Ở giữa không trung mà có thể chặt trúng lê có thể nói là tay nhanh mắt lẹ rồi, huống chi còn chẻ ra thành mấy miếng nữa, chặt một cái chẻ làm hai rồi trong khi lên chưa tách ra chặt một cái chẻ làm tư... đao sau mà chậm và hướng không chuẩn, thì không thể nào làm được chuyện này. Do đó, nhãn lực, cổ tay và tốc độ phải cao và chuẩn phi thường.



Chúng bộ khoái đều nhìn ra chỗ khó này, đồng thanh khen hay.



Dương Đạp Sơn chuyển cán đao, bước tới khom người trả đao lại cho Thành Tử Cầm.



Thành Tử Cẩm tiếp tục tủm tỉm cười, gật gật đầu, tiếp lấy đơn đao tra vào bao, đứng dậy bảo: "Được rồi, ngươi chờ ở đó, ta đi gặp thông phán Hình đại nhân bẩm báo." Nói xong chuyển thân ra khỏi phòng.



Chúng bộ khoái đều bước tối vây lấy Dương Đạp Sơn khen lấy khen để. Sấu hầu rất đắc ý, có cảm tưởng mình là Bá Nhạc vừa phát hiện ra thiên lý mã vậy, tự hào giới thiệu Dương Đạp Sơn với các bộ khoái. Dương Đạp Sơn nhanh chóng làm quen với các bộ khoái này.



Đang nói chuyện cao hứng, Thành Tử Cầm quay lại, trong tay cầm tờ giấy, đưa cho Dương Đạp Sơn nói: "Thành rồi, Hình đại nhân đã thẩm tra và ký vào. Ta sẽ báo với tri phủ đại nhân một tiếng là được. Sấu hầu ngươi bây giờ dẫn hắn đi đến Hình phòng đăng ký, rồi dẫn hắn đến khố phòng lãnh yêu bài, y phục, bội đao, thiết xích. Sau đó trở về phòng khách chờ ta, ta có chuyện giao phó."



Sấu hầu và Dương Đạp Sơn vội khom người đáp ứng. Thành Tử Cầm đi rồi, sấu hầu dẫn Dương Đạp Sơn đến chỗ của hình phòng thư lại, dựa vào tờ thẩm phê đăng ký cho hắn. Quê quán thì hắn chỉ phịa ra đại khái, người bảo lãnh do không có người thân, cho nên sấu hầu sảng khoái bảo lãnh luôn cho hắn. Sau khi đăng ký xong, hai người đến nhà kho tìm Tư khố để chế tạo yêu bài, nhận chế phục và trang bị.



Yêu bài Dương Đạp Sơn được làm xong sau khoảng một tuần trà, đó là một khối gỗ đen xì, chính diện có khắc hai chữ "Tập đạo" (Bắt trộm), bên dưới khắc "Thiểm Tây Khánh Dương phủ Bộ dịch Dương Đạp Sơn, Số hiệu 22."



Dương Đạp Sơn thay y sam bộ khoái màu xanh xong, đeo yêu đao và yêu bài ở eo, đút xích sắt vào người, đứng trước kính động ngắm nghía, cảm thấy bộ dạng của mình cũng không tệ.