Nạp Thiếp Ký II

Chương 135 : Trọng Binh Áp Cảnh

Ngày đăng: 14:10 18/04/20


Dương Thu Trì vội cho thám mã đến hồi báo. Thám mã quỳ một chân ôm quyền thưa: "Thủ bị đại nhân, mật thám ở Bảo Khánh đưa quân tình khẩn cấp đến!" Nói xong móc tín hàm hỏa tốc dâng lên hai tay.



Minh quân rất coi trọng dọ thám quân tình, tuy đã bị đánh bật khỏi Hành châu, Bảo Khánh, Minh quân vẫn còn lưu thám tử ở lại dò xét, báo cáo kịp thời.



Dương Thu Trì tiếp lấy tín hàm, ra lệnh thưởng cho thám mã, bảo hắn ra ngoài chờ, sau đó mới dùng đao nhỏ rọc ra, vừa xem đã nhíu mày.



A Hạnh Ny nhất mực cùng Dương Thu Trì đi thị sát huấn luyện tân quân và công tác xây dựng quân doanh, thấy tình cảnh này liền hỏi: "Thế nào hả, Thu Trì ca?"



"Trương tặc quân phát binh tám vạn từ Bảo Khánh phủ, do đại tướng của Trương Hiến Trung là Tôn Khả Vọng, Lý Định Quốc soái lĩnh bức thẳng Kiềm Dương, mồng sáu tháng 9 xuất phát, chiếu theo lộ trình mà tính, nếu đi nhanh thì còn cách Kiềm Dương ba bốn ngày đường nữa."



A Hạnh Ny cả kinh: "Tám vạn? Lần trước ba vạn..."



"Đúng a! Tăng binh gấp hai lần rưỡi, xem ra là Trương tặc quân có chuẩn bị mà đến, chúng ta cần phải thận trọng ứng đối."



Hắn trầm ngâm một lúc, bảo A Hạnh Ny tiếp túc thị sát huấn luyện tân quân, còn bản thân thì đi tìm du kích tướng quân Long Bỉnh, cho y xem mật báo quân tình, lại trở về nha môn, đi thẳng vào nội trạch thông báo với ba vị vương gia và tổng binh.



Sau khi chờ một lúc, Quế vương cùng các vị vương gia và tổng binh Khổng Hi Quý hoảng hốt từ hậu đường đi ra, Quế vương ho liên tục, hỏi: "Dương đại nhân, thế nào rồi?"
"Hắc hắc hắc..." Tôn Khả Vọng cười khan mấy tiếng, "Ý tứ của nhị đệ là địch quân quá mạnh, chúng ta cần phải bảo mệnh quan trọng hơn, lui binh là trên hết?"



Lý Định Quốc trầm mặt: "Đại ca nói chơi rồi, ý tứ của ngu đệ chỉ là đề tỉnh đại ca, trận chiến này phụ vương nhìn rất trọng, mục đích có ba thứ, một là cướp hết tài bảo của ba phiên vương Minh triều này, hai là giết bạch y nữ sát đó, ba và trọng yếu nhất là yêu cầu hai chúng ta tham tra cho rõ vũ khí quái thú và đạn khai hoa đó hư thật thế nào. Nếu như đích xác có chuyện này, có thể cướp được hai bảo bối đó, Đại tây quân chúng ta có thể nói là chiến vô bất thắng rồi!"



"Lời phụ vương ta nhớ rõ, cái này không cần nhị đệ nhắc." Tôn Khả Vong nhạt giọng nói, quất roi ngựa về phía trước, "Ngu huynh không phải là người lỗ mãng, lần này xuất chinh đã tra hỏi kỹ về vũ khí yêu quái và khai hoa đạn gì đó, đã nghĩ ra đối sách ổn thõa. Quái thú vũ khí đó phóng ra tiểu thủ đều bay ngang, không cong vẹo vòng vo, cũng không chụp từ trên xuống. Còn khai hoa đạn đó sau khi nổ thì bung ra những đạn phiến nằm ngang, sát thương người chủ yếu là do thứ này. Do đó, ngồi nằm xuống tránh đi là biện pháp đơn giản hữu hiệu nhất. Trước khi đến đây, ta đã cho tướng sĩ diễn luyện nằm bò rồi, thế nào, nhị đệ không nghĩ ra phải không?"



Lý Định Quốc cũng cười: Đệ đương nhiên đã chuẩn bị rồi, ngoài ra còn có Phấn Ôn Xa (loại xe tránh tên đạn) cải tạo, đệ thấy trong quân của đại ca cũng có không ít, quả thật là ý tưởng lớn gặp nhau a! Ha ha ..."



Phấn Ôn xa là loại dụng cụ để yểm hộ quân tiến công áp sát tường thành trong các trận công thành chiến thời cổ đại (xem hình). Kỳ thật đó là một phòng nhỏ di động, có thể chống đỡ tên đá bắn ném từ trên xuống, phía dưới có bốn bánh xe. Trong chòi di động này có thể tránh được 10 người, đẩy tiến từ bên trong, khi gần đến thành trì thì dùng để đào địa đạo, phá tường thành của đối phương.



Tôn Khả Vọng và Lý Định Quốc lần này mang loại xe đó tới chính là đối địch với súng máy và tạc đạn tân trang của Dương Thu Trì. Hai người cho gia công thêm, bên ngoài phủ phiến sắt rất dày và nặng, cộng thêm vải có trát bùn dày, cực kỳ giống với vỏ xe tăng.



Tôn Khả Vọng vẫn cười nhạt y như cũ: "Nếu như đã chuẩn bị hết rồi, cần phải nhanh chóng thông qua vùng nguy hiểm này, tiến vào lòng chảo bằng phẳng, quyết chiến với địch! Chúng ta phải lấy thế lôi đình của thiên quân, trể để đạp bằng Kiềm Dương, đoạt hai bảo vật đó, chém nát bạch y nữ sát ra làm vạn đoạn!"



[/QUOTE]