Này, Chớ Làm Loạn

Chương 29 : Biến cố

Ngày đăng: 12:57 19/04/20


Đêm hôm đó, Cao Ngữ Lam ngủ không yên giấc, một phần nguyên nhân là do cổ cô không thoải mái, mặt khác chính là cô ngủ như thức vì trong đầu toàn hình ảnh Doãn Tắc.



Ý của Doãn Tắc là anh thích cô đúng không? Cô và anh bây giờ là người yêu? Nhưng anh có thừa nhận một lời nào đâu, chỉ có một nụ hôn mà thôi, liệu có tính không?



Cao Ngữ Lam cứ mơ mơ màng màng, mãi mới chìm vào giấc ngủ.



Đến gần buổi trưa ngày hôm sau Cao Ngữ Lam mới tỉnh lại, cô hốt hoảng một lúc mới phát hiện ra tiếng chuông điện thoại di động đánh thức cô dậy. Cô cầm máy lên xem, là ông Cao gọi, cô vội vàng bắt máy.



"Lam Lam à, gần đây con sống thế nào?" Tiếng ông Cao có vẻ rất sảng khoái.



"Con vẫn bình thường ạ". Cao Ngữ Lam tự động giấu giếm chuyện cô đi tìm việc làm suýt nữa bị người ta giở "quy tắc ngầm", để bố cô đỡ mất công lo lắng. Cô cũng giấu luôn chuyện cô vừa cùng một người đàn ông hôn nhau như một cặp tình nhân, vụ này phải đợi nam chính về, cô và anh xác nhận mối quan hệ thì cô mới có thể nói cho người nhà biết.



"Khà khà, Lam Lam, con còn muốn dấu bố à?"



Cao Ngữ Lam giật mình, không phải đấy chứ, bố cô lợi hại như vậy sao? Ông còn biết thuật đọc tâm người khác ở tầm xa?



"Con yêu rồi đúng không? Bố mẹ đều biết cả rồi".



"Hả? Sao bố mẹ biết được?" Cao Ngữ Lam bị dọa hết hồn. Bản thân cô còn chưa dám xác định, hơn nữa chuyện này từ lúc xảy ra đến bây giờ chưa tới nửa ngày, trừ thời gian cô ngủ chỉ còn lại vài tiếng đồng hồ. Bố cô đúng là thần thông quảng đại thật đấy.


Cao Ngữ Lam xoay xoay cái cổ vẫn chưa hết đau. Nghĩ đến lời động viên của Doãn Tắc, Cao Ngữ Lam bấm số điện thoại của Quách Thu Thần.



Quách Thu Thần rất vui khi nhận đượcđiện thoại của Cao Ngữ Lam, anh ta nói đã lâu không gặp, rủ cô tới "Tùy tâm uyển" uống nước. Cao Ngữ Lam báo cho anh ta biết hai mẹ con Doãn Ninh gần đây bị ốm nên không mở quán. Quách Thu Thần nghe vậy trầm mặc một hồi rồi nói lần sau anh ta sẽ mang quà tới thăm.



Hai người trao đổi vài câu khách sáo, Cao Ngữ Lam cuối cùng cũng lấy hết dũng khí đi vào chủ đề chính: "Hôm nay bố tôi gọi điện, nói chú Quách cho rằng hai chúng ta đang yêu nhau".



Đầu bên kia điện thoại im lặng như tờ, Cao Ngữ Lam nói tiếp: "Chắc là chú Quách hiểu nhầm, anh cũng biết mấy vị phụ huynh suốt ngày lo lắng đến việc tìm đối tượng cho con cái nên dễ hiểu lầm. Bố tôi cũng vậy, tuy nhiên chỉ cần nói rõ là được rồi".



Quách Thu Thần lắp bắp: "Tôi xin lỗi, tôi không...thành thật xin lỗi cô, tôi không nghĩ họ lại như vậy, tôi sẽ giải thích rõ với bố tôi và mọi người ở nhà ".



"Vâng, nhất định anh phải nói rõ mới được. Nếu không chú ấy sẽ nghĩ là thật, sau này càng khó giải thích hơn, anh thấy tôi nói có đúng không?"



Quách Thu Thần liên tục nói xin lỗi, anh ta hứa nhất định sẽ giải thích ngay với người nhà. Hai người hàn huyên vài câu rồi cúp điện thoại.



Trong lòng Cao Ngữ Lam thoải mái hẳn. Thấy chưa, chuyện này thật ra không khó giải quyết, anh Tiểu Quách cũng không ngờ phụ huynh lại có phản ứng như vậy. Vì vậy chỉ cần anh ta giải thích rõ với người nhà anh ta, cô cũng nói rõ với bố mẹ cô, thế là ổn thỏa.



Sau đó cô sẽ đợi Doãn Tắc về, cô sẽ hỏi ý anh, nếu cô và anh thực sự thích hợp, đợi đến khi tình cảm giữa cô và Doãn Tắc phát triển ổn định, cô sẽ đưa anh về giới thiệu với bố mẹ.



Cao Ngữ Lam nghĩ đến một tương lai tốt đẹp, nhưng cô quên mất, cô luôn là một cô gái xui xẻo.