Nếu Anh Đừng Yêu Em

Chương 5 :

Ngày đăng: 04:38 19/04/20


Sau vài ngày nghỉ ngơi cố không hoạt động mạnh, cuối cùng chân của tôi cũng đã khỏi. Cũng may chân không bị nặng lắm nên mới có thể khỏi nhanh như vậy, nếu không chắc bây giờ tôi chỉ có thể nằm trên giường.



Chiếc áo vest mà Lý Gia Vỹ khoác cho tôi lần trước tôi quên không trả lại cho anh. Đến hôm nay tôi đã giặt lại rồi quyết định đem trả. Tôi biết áo vest anh không thiếu, cũng không đòi tôi trả lại nhưng suy nghĩ kỹ, đồ vẫn là của anh, tốt nhất nên trả lại.



3 năm không gặp, liệu anh đã thay đổi chỗ ở chưa? Hay vẫn đang ở trong ngôi nhà đó?



Tôi đứng trước ngôi nhà của Lý Gia Vỹ mà thở dài, chưa dám bước đến ấn chuông cửa. Ngày trước tôi từng đến nhà anh khá nhiều lần, mỗi lần đều cảm thấy nhà anh giống như nhà tôi vậy. Lý Gia Vỹ thích đơn giản nên nhà của anh cũng chẳng bài trí quá nhiều thứ, sử dụng tông màu trầm nhưng có cảm giác rất ấm áp. Tôi từng nghĩ sau khi lấy anh sẽ cùng anh sống trong ngôi nhà này. Nhưng vốn là không được.



Tôi nhấn chuông 3 lần liền nhưng chẳng thấy ai ra mở cửa. Lý Gia Vỹ đã đi vắng rồi sao? Theo những gì tôi nhớ về anh thì anh là một người hướng nội, những ngày cuối tuần thế này thì chỉ toàn ở nhà chứ chẳng đi chơi đâu cả.



Nhấn chuông cửa không được, tôi nghĩ anh không ở nhà nên quyết định trở về thì bỗng nghe thấy tiếng cửa mở.



Tôi nhìn thấy Lý Gia Vỹ đứng trước mặt tôi, gương mặt tái nhợt, còn trán thì đẫm mồ hôi.



- Anh làm sao vậy? Lý Gia Vỹ?



Lý Gia Vỹ bỗng dưng ngất xỉu, ngã luôn vào người tôi. Tôi lúc này sợ quá liền gọi lớn:



- Gia Vỹ, Gia Vỹ,… Anh làm sao vậy? Tỉnh lại đi chứ, đừng làm em sợ, mau tỉnh lại đi.



………………………………..



Bệnh viện.



Tôi nhìn gương mặt Lý Gia Vỹ đang bình ổn hơn thì cảm thấy cũng yên tâm. Vừa rồi anh làm tôi sợ quá.
Anh từng nói với tôi anh chán tôi rồi, đấy là lý do khiến anh muốn chia tay với tôi. Tôi cứ nghĩ trong 3 năm qua anh hẳn đã quen với khá nhiều cô gái, yêu một thời gian chán rồi lại chia tay. Nhưng thật không ngờ cho đến nay anh vẫn sống một mình như thế.



Trước khi gặp tôi, Lý Gia Vỹ vẫn sống rất vui vẻ, sau khi chia tay với tôi thì trầm lặng hơn? Tôi tự cười mình. Tôi thì làm gì có ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của Lý Gia Vỹ đến như vậy?



- Cô có bạn trai chưa?



- Bạn trai ấy hả? Cái việc này cần phải suy nghĩ lâu dài mới được. 5 năm trước tôi đã từng phạm sai lầm một lần rồi, không muốn lại tiếp tục sai thêm nữa. Con người mà, sai rồi thì lần sau càng cẩn thận hơn.



- Có cần phải như vậy không?



Tôi quay sang nhìn Trương Vũ Huân, anh ấy lại nói:



- Hiểu Linh, có nhiều chuyện cô không hiểu đâu?



- Tại sao lại không hiểu chứ? Tôi có mắt nhìn, có tai nghe, mọi chuyện đã rõ ràng như vậy rồi. Anh Trương, anh không ở trong hoàn cảnh của tôi thì làm sao anh biết được chứ?



Thật sự tôi đã muốn gắt lên với Trương Vũ Huân nhưng cuối cùng lại không làm được. Nhưng anh ấy cũng nên đặt bản thân vào hoàn cảnh của tôi mà suy nghĩ một chút. Trương Vũ Huân là bạn thân của Lý Gia Vỹ, nhưng đừng có nghĩ cái gì Lý Gia Vỹ cũng đúng được không?



- Thôi, có lẽ đừng nên nói chuyện này nữa. Nếu như cứ nói thêm thì e rằng chúng ta sẽ nhanh chóng cãi nhau mất thôi. Thật ra cũng từng xảy ra khá nhiều chuyện, nếu thích thì cô có thể hỏi Gia Vỹ.



- Tôi nghĩ việc hỏi cũng không cần nữa. Dù gì thì với tôi cũng chẳng có liên quan gì nữa rồi.



Tôi có thể mạnh miệng nói như thế nhưng trong lòng lại không suy nghĩ như vậy. Tôi thật sự vẫn còn rất quan tâm đến Lý Gia Vỹ.