Nếu Còn Có Ngày Mai - Lâm Mĩ Thi

Chương 3 : Chuyện không nghĩ đến

Ngày đăng: 01:02 19/04/20


Hội bạn thân của Tống Thừa Huân vì chuyện của anh nên lại tiếp tục họp mặt tại tập đoàn DCL của Hạ Quân Dật. Trong phòng Tổng giám đốc ngoài Hạ Quân Dật và Tống Thừa Huân ra còn có Trình Minh Viễn, Lưu Cảnh Dương, Triệu Minh Thành và Tôn Hạo.



Hạ Quân Dật lấy từ trên bàn làm việc một tập hồ sơ, giao tận tay cho Tống Thừa Huân và nói:



- Mình đã sai Tống Cường đi điều tra về cô gái tên Trình Thiên Lam này rồi. Trình Thiên Lam là con gái của Trình Cẩm Hoa, người sáng lập ra tạp chí ESTINA nổi tiếng. Năm 18 tuổi, Trình Thiên Lam đã được đưa sang Nhật Bản du học và mới về nước 4 năm trước. Cô ta tiếp quản tòa soạn báo ESTINA này mới được có 3 năm thôi. Nhưng kể từ khi Trình Thiên Lam trở thành Tổng biên tập đã tạo ra được nhiều thành tích lớn cho tòa soạn báo này.



Tống Thừa Huân đã nghe rõ những lời mà Hạ Quân Dật nói, những thông tin chi tiết hơn anh cũng đọc ở hồ sơ này rồi.



- Trình Thiên Lam là con một thôi sao? Mình lại cứ nghĩ cô ta là chị em song sinh của Trình Gia Nghi.



Trình Minh Viễn ngồi cạnh Tống Thừa Huân lên tiếng. Anh ta cũng đã đọc qua về hồ sơ trên tay của Tống Thừa Huân rồi.



- Vậy là Trình Thiên Lam và Trình Gia Nghi không có bất kỳ mối quan hệ nào. Thế sao hai người họ giống nhau như vậy? Giống thì giống nhưng cũng không đến nỗi giống như thế chứ?



- Mình cũng nghĩ giống Cảnh Dương. Bọn họ giống nhau một cách quá kỳ lạ.



Tôn Hạo ngồi tựa lưng hẳn vào sofa, bình thản nói:



- Theo như những gì chúng ta đã biết, Trình Gia Nghi học Y ở trường đại học Thanh Đông. Bảy năm trước, Thừa Huân và Trình Gia Nghi gặp nhau, khi ấy cô ta đã 20 tuổi. Còn Trình Thiên Lam này ra nước ngoài du học từ năm 18 tuổi.



- Vì Thừa Huân mất trí nhớ nên việc Trình Gia Nghi có từng nói về gia thế của cô ta hay không, tất cả chúng ta đều không biết. Nhưng một số người bạn của Trình Gia Nghi và cả Thừa Huân đều rõ, gia đình của cô ta phải rất khá giả nên cô ta mới có ô tô riêng. Trình Gia Nghi và Trình Thiên Lam có quan hệ gì hay không, không một ai biết được bởi vốn dĩ khi đi học, cô ta đã giấu thân phận với mọi người.



- Thật ra, mình có hai giả thuyết về Trình Gia Nghi, Thừa Huân, cậu có muốn nghe không?



Lúc này, Tống Thừa Huân mới nhìn về phía của Hạ Quân Dật, mãi mới lên tiếng:



- Cậu nói đi.



- Khả năng thứ nhất là Trình Gia Nghi còn sống. Trong khả năng này chia ra làm hai ý nhỏ, đó là Trình Gia Nghi còn sống nhưng đã mất trí nhớ. Việc này cũng có thể giải thích cho nguyên nhân vì sao mà Trình Gia Nghi không đến gặp cậu trong 7 năm qua. Ý thứ 2 chính là, Trình Gia Nghi vẫn bình thường, cô ta đối với cậu chỉ là chơi đùa mà thôi.



- Ừ, khả năng này mà Quân Dật nói ra mình cũng đồng ý.



Tống Thừa Huân đặt tập hồ sơ xuống bàn, hỏi Hạ Quân Dật:




- Cảnh Dương, cậu muốn mình đồng ý yêu cầu này?



- Đúng vậy. Hồ sơ về Trình Thiên Lam rõ ràng quá mức đến mình cũng phải nghi ngờ. Nếu như cậu cho rằng Trình Thiên Lam và Trình Gia Nghi có quan hệ gì đó thì nhân dịp này tìm hiểu luôn.



- Mình thấy Cảnh Dương nói rất đúng đấy. Mình cũng nghi ngờ về thân phận của Trình Thiên Lam.



Tống Thừa Huân lúc này lại cầm điện thoại lên, liền gọi điện ngay cho Lưu Quân:



- Lưu Quân, cậu liên lạc lại với bên ESTINA, nói rằng tôi đồng ý gặp người của bọn họ. Nếu bọn họ muốn thì chiều nay đến văn phòng luật sư tìm tôi để nói kỹ hơn.



- “Vâng”.



Tống Thừa Huân lại tiếp tục thở dài. Triệu Minh Thành nói:



- Chuyện này có phải làm quá lên không? Tuy Trình Thiên Lam và Trình Gia Nghi rất giống nhau nhưng không chắc bọn họ đã có quan hệ gì. E rằng chúng ta sẽ chẳng được kết quả như mong muốn.



- Minh Thành, chuyện này mình cũng không chắc. Nhưng vì mình bị mất trí nhớ trong suốt 7 năm cộng thêm những điều kỳ lạ khác xảy ra khiến lòng mình như có thêm một cái gai ấy. Dù chuyện này có thành hay không, ít ra mình cũng sẽ thoải mái hơn.



- Thừa Huân, nếu như cậu đã nói như thế thì bọn mình cũng không ngăn cản cậu nữa. Dù mọi chuyện về sau có như thế nào thì bọn mình vẫn là những người bạn thân thiết nhất của cậu.



Nghe những lời này của Triệu Minh Thành, Tống Thừa Huân vui vẻ mỉm cười:



- Cảm ơn các cậu đã giúp đỡ mình. Đúng như Minh Thành nói, dù kết quả của chuyện này có như thế nào đi chăng nữa cũng không hề gì cả. Cuộc sống hiện nay của mình quả thật rất tốt, bởi vì luôn có các cậu ở bên giúp đỡ mình.



- Phải.



- Không cần phải lo lắng nhiều chuyện đâu.



- Các cậu nói đúng.



Tống Thừa Huân cũng không biết việc anh tiếp cận Trình Thiên Lam lần này có kết quả gì hay không. Nhưng dù chẳng được gì, anh cũng cảm thấy thoải mái. Và sau lần này dù mọi chuyện có đi theo hướng nào, anh cũng sẽ bỏ qua mọi thứ để tiếp tục sống cuộc sống bình yên này.