Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh

Chương 46 : Bắt quay về

Ngày đăng: 21:04 19/04/20


“ Anh thả tôi xuống!”



“ Thả tôi xuống!”



Lục Vân Trạm ôm chặt Ngôn Tiểu An trong lòng, mặc kệ cho cô kêu gào, cũng không thèm để ý cô.



Dần dần, Ngôn Tiểu An phát hiện có gì đó khác lạ, Lục Vân Trạm đưa cô đi về hướng các lúc càng xa bờ 



“ Lục Vân Trạm! Anh đưa tôi đi đâu thế!” Ngôn Tiểu An căng thẳng kêu lên, không ngừng giãy giụa.



“ Lục Vân Trạm! anh nói đi! rốt cuộc anh đưa tôi đi đâu! Anh buông tôi xuống! Tôi phải về nhà! Tôi phải về nhà!”



“ Về nhà sao?” Lục Vân Trạm nghe thấy từ “ về nhà” này, trong lòng lập tức sững lại, hừm một tiếng: “ Anh bây giờ đón em về nhà.”



“ Nhà tôi ở đó,” Ngôn Tiểu An hoảng loạn chỉ về hướng ngược lại: “ Nhà tôi ở đó! Anh buông tôi xuống, tôi tự về nhà được.”



“ Nhà cô không phải ở đó.”



“ Ai nói chứ? Nhà tôi ở đó, nhà bạn bè tôi đều ở đó.”



Bạn bè? Người nhà?



Lục Vân Trạm nghe nhói tai.



“ Bạn bè người nhà sao? Là ai? An Lan? Hay là Hứa Nguy? Hoặc là Phó Địch đó?” Người đàn ông vẻ không vui nói: “ Ngôn Tiểu An, cô nghe cho rõ, người nhà của cô là tôi. Kể cả An Lan, tôi thừa nhận cô ta là bạn của cô. Còn nữa, Hứa Nguy và Phó Địch hai tên đó, chẳng có chút quan hệ gì với cô.”
“ Boss, có thể cất cánh được chưa ạ?”



“ Uhm.”



.......



Khi Ngôn Tiểu An vừa tỉnh lại, đầu còn có gì đó không rõ ràng.



Nhưng vừa mở mắt, đã nhìn thấy khung cảnh quen thuộc, còn cả.....người quen thuộc.



Lập tức, cô tỉnh táo hẳn.



Ngay sau đó bò dậy, cả người thu lại trong góc giường, né tránh người đàn ông bên giường.



Ánh mắt Lục Vân Trạm ấm áp: “ cô tỉnh rồi à, có đói không, muốn ăn cái gì?”



“ Tôi muốn về nhà.”



Ngôn Tiểu An đề phòng nói.



Nụ cười nở trên môi Lục Vân Trạm, dần dần, giọng nói mang theo chút tức giận: “ Đây là nhà của em!”



Ngôn Tiểu An lắc đầu: “ Không phải, tôi phải về nhà, anh đưa tôi về nhà.”



Đây sao có thể là nhà của cô chứ?



Đây chỉ là chiếc lồng cũi mà Lục Vân Trạm nhốt cô lại mà thôi.



Cô không muốn ở đây, cô có nhà, ở đó có người quan tâm cô.



“ Đưa tôi về nhà đưa tôi về nhà đưa tôi về nhà! Lục Vân Trạm, tôi muốn về nhà!”