Ngã Chân Thị Đại Minh Tinh

Chương 469 :

Ngày đăng: 10:46 06/09/19

Cảnh tiên trên biển khách bàn, Tìm đâu cho thấy sóng tràn mênh mang! Chỉ riêng người ở Chiết Giang, Biết hòn Thiên Mụ chắn ngang chân trời Ráng mờ thấp thoáng ngoài khơi, Thế hơn Ngũ Nhạc vượt nơi Xích Thành Thiên Đài cao tận trời xanh, So cùng Thiên Mụ hoá thành lệch ngang Từ đây mơ trẩy về nam Một đêm thoắt đã bay ngang Kính Hồ Dưới trăng sóng nước nhấp nhô, Bóng ta, ánh nước đua xô chân trời Diễm Khê dưa thẳng tới nơi Ngày xưa ông Tạ thảnh thơi chốn này Suối trong xah ngắt vươn mây Vượn kêu lanh lảnh gọi bầy thiết tha Ngại chi vách đá cao xa Khoác giày ông Tạ theo đà vượt non Lưng chừng sườn núi chon von Ánh dương rãng toả nỉ non tiếng gà Loanh quanh chẳng rõ lối ra Núi cao bao lớp lũng hoa bao tầng Tựa lưng vách đá tần ngần Phút chốc bóng đã xịch gần hoàng hôn Gấu kêu, rồng thét, suối dồn Rừng cây run sợ, núi non hãi hùng Mây xanh khói nước mông lung Ầm ầm chớp giật sét rung vang trời Núi gò sụt lở nơi nơi Bỗng nhiên cửa đá vang trời mở toang Trời cao thăm thẳm mênh mang Dưới trời lầu tía gác vàng sáng trông Thần mây ráng áo cầu vồng Gió đưa làm ngựa bềnh bồng xuống chơi Gảy đàn hổ sát theo nơi CHim loan đưa đón, tiên cười dạo quanh Mắt nhìn trông thấy mà kinh Hoàng hồn tỉnh dậy thấy mình nằm trơ Còn đâu cảnh đẹp trong mơ Cuộc đời vui thú ngẩn ngơ thế này! Từ xưa muôn cuộc tỉnh say Sóng tuôn biển cả chẳng hay quay về! Giã anh chẳng hẹn ngày về Tạm cùng hươu trắng mải mê đá ghềnh Núi non danh thắng hoan nghênh Phải chi quỳ gối khom mình bọn ranh Khiến ta mất mặt sao đành? bản dịch của Nguyễn Danh Đạt Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: