[Dịch] Ngã Dục Phong Thiên
Chương 1922 : Chiến ma lục
Ngày đăng: 21:05 15/09/19
- Không xác định, nhưng có tám phần chắc chắn là hắn đến từ vũ trụ, đến từ một thế giới mà chúng ta không biết... Trong mắt Sửu Môn Đài lộ ra hồi ức, nhẹ giọng lên tiếng.
- Ta chỉ truyền đạt, là dự đoán của chủ nhân ta, chúng ta ở tinh không, vốn là ý chí, không phải La Thiên!
- Chủ nhân của ta cùng với thần, quỷ, bản thể không thể đi vào tinh không Thương Mang, thậm chí liên hệ với nơi này đã bị chặt đứt tám chín phần, bọn họ đã ở trong vũ trụ vĩnh hằng vô tận, đi lên con đường Siêu Thoát cao hơn.
- Mà ngươi... cũng được chú định phải đi lên con đường này. Bọn họ... ở trong vũ trụ, chờ ngươi. Sửu Môn Đài nhìn Mạnh Hạo, thanh âm quanh quẩn, thân thể hắn từ từ tiêu tán, hóa thành một lốc xoáy to lớn. Lốc xoáy này rầm rầm chuyển động, đem người của Lý gia tộc trên đại lục Ma Giới này bao phủ, hút rút vào bên trong, cùng biến mất theo.
Tinh không chấn động, như một đạo chỗ hổng bị xé mở, cả đại lục Ma Giới dần dần bình tĩnh lại, chỉ còn quanh quẩn dư âm câu nói sau cùng của Sửu Môn Đài lúc gần đi.
Sửu Môn Đài tiêu tán, cả đại lục Ma Giới lập tức an tĩnh lại. Đại quân tu sĩ Thương Mang Phái bốn phía chính mắt thấy Tiên Thần và Ma Giới mục nát, từng người một tâm thần chấn động. Bọn họ có nhiều ý nghĩ, đều rối rít yên tĩnh, nhìn về phía Mạnh Hạo.
Hai mắt Mạnh Hạo nhắm nghiền, hồi lâu sau, khi hai mắt hắn mở ra, bên trong là một phiến sâu sắc, không ai biết được suy nghĩ của Mạnh Hạo. Hắn quay đầu nhìn bốn phía, nhìn phế tích Ma Giới, khẽ thở dài một tiếng.
- Kết thúc, cừu hận cùng với Tiên Thần và Ma Giới, gút mắt cừu hận đã tồn tại vô số năm tháng đến hôm nay, hết thảy đã kết thúc. Mạnh Hạo nhẹ giọng lên tiếng, đối với đại lục Tiên Thần và Ma Giới, hắn chợt phát hiện, thực tế không có quá nhiều thù hận, thậm chí cũng không bằng 33 Thiên.
Hắn đi tới hôm nay, có cả giết chóc và mờ mịt, nhưng đến giờ khắc này, Mạnh Hạo trở thành Siêu Thoát, nhưng tâm của hắn, lại là mệt mỏi.
- Cừu hận cùng Tiên Thần và Ma Giới kết thúc, nhưng quyết chiến chân chính còn chưa có ngưng hẳn! Ánh sao trong mắt Mạnh Hạo nhoáng lên một cái, lúc ngẩng đầu, hắn ngóng về tinh không nơi xa xăm. Trong thần thức của hắn, đã sớm nhận ra trong tinh không phía xa thời khắc này có vô số thân ảnh, hướng về nơi này gào thét mà đến.
Trong tinh không Thương Mang, tất cả quần tộc, tất cả lực lượng có thể bị ý chí Thương Mang khống chế, ngay lúc này, từ bốn phương tám hướng, không ngừng tới gần nơi này.
Mạnh Hạo biết rõ, mình và ý chí Thương Mang chỉ có một bên có thể sống tiếp, không phải nó chết, thì chính bản thân hắn sẽ diệt vong.
Gần như đồng thời khi Mạnh Hạo nhìn về tinh không phía xa xa, đại lục Ma Giới hắn đang đứng ầm ầm run rẩy. Theo run rẩy, cũng giống như đại lục Tiên Thần lúc trước, đại lục Ma Giới này giống như một người khổng lồ, tản ra khí tức thuộc ý chí Thương Mang.
Nơi này đã bị dơ bẩn, mảnh đại lục này sớm đã không phải Ma Giới chân chính, mà là trở thành phân thân ý chí Thương Mang.
Tiếng sấm long trời lở đất, cũng giống như đại lục Tiên Thần, trong chớp mắt, đại lục Ma Giới liền hóa thành người khổng lồ, ngọn núi trở thành gai bén nhọn trên da, dãy núi trở thành kinh mạch, cả sông lớn, biển rộng, hết thảy hết thảy đều vào giờ này đất rung núi chuyển, hoàn toàn thay đổi.
Đại lục lắc lư, tiếng vang ngập trời, trên mặt đất lõm xuống, dường như xuất hiện một cái miệng to, mà hai mảnh hải trên đại lục này, đen như mực, bên trong có ý sâu sắc, giống như là mắt!
Mắt kia, bỗng nhiên mở ra!
Đại lục kia, rầm rầm lên!
Quơ cánh tay to lớn của nó, hướng về Mạnh Hạo nơi này, một quyền đánh tới.
Nếu chỉ vẻn vẹn như thế cũng thôi, ở chỗ xa hơn, lúc này có vô số cầu vồng trong tinh không, từ bốn phía, từ bốn phương tám hướng, vô biên vô tận, dàn ra đến cực hạn, trong nháy mắt đánh tới.
Những thân ảnh trong cầu vồng này, bộ dáng khác nhau, bất đồng lẫn nhau, chỉ giống nhau là bọn họ đều là quần tộc bên trong tinh không Thương Mang, sinh ra ở chỗ này, lớn lên ở chỗ này, đi theo phong mệnh của ý chí Thương Mang.
Tinh không Thương Mang khiến bọn họ xuất thủ diệt sát Mạnh Hạo, diệt sát hết thảy tồn tại bốn phía Mạnh Hạo, như vậy bọn họ sẽ không chậm trễ chút nào mà xuất thủ, đi hoàn thành phong mệnh này, đem nó trở thành sứ mạng của mình.
Thời khắc này rầm rầm mà đến, chớp mắt đang đến gần, lão thằn lằn gào thét, bỗng nhiên chạy ra, còn có con ngựa to lớn kia, còn có đầu lâu, còn có tu sĩ Thương Mang Phái, lúc này đã trải qua đại chiến, sát ý ngập trời, đối mặt với các tộc quần trong Thương Mang đang đến, từng người một lập tức tấn công, trong chớp mắt đánh giết lẫn nhau.
Mạnh Hạo nhìn hết thảy, nhìn những tộc quần kia, nhìn đại lục Ma Giới bên cạnh hóa thành người khổng lồ đang huy vũ quả đấm, hắn bỗng nhiên cười , tiếng cười truyền khắp bốn phương tám hướng, truyền khắp tinh không.
- Ta cùng với Thương Mang, không đội trời chung, nếu như thế, ta nhất định khiến Thương Mang... phát điên!
- Không phá thì không xây được, La Thiên, ngươi có thể trở thành ý chí tinh không, như vậy thì cũng có thể bị thay thế. Chuyện trước đây quỷ, ma, thần chưa hoàn thành, lần này... Mạnh mỗ sẽ chặt đứt! Ánh sao trong mắt Mạnh Hạo giống như Xích Dương, những quần tộc đang tấn công đến kia, sau khi nhìn thấy thì rối rít kinh hãi. Trong đầu bọn họ, có một thanh âm đang không ngừng quanh quẩn, không ngừng đốc thúc bọn họ không quản tới chết chóc, mau đi tổn hại.
Tiếng động "rầm rầm " lập tức khiến tinh không run rẩy, Mạnh Hạo xoay người, nâng tay lên nắm lại, một quyền hướng về đại lục Ma Giới hóa thành người khổng lồ kia, trực tiếp oanh khai.
Thân thể hắn so sánh cùng người khổng lồ này, giống như một con kiến, bé nhỏ không đáng kể, nhưng khoảnh khắc quả đấm đụng chạm lẫn nhau lại truyền ra tiếng vang tan vỡ tinh không. Tóc Mạnh Hạo bay lên, thân thể không nhúc nhích chút nào, nhưng đại lục Ma Giới trở thành người khổng lồ kia, thân thể lại mạnh mẽ run rẩy, cánh tay phải trực tiếp tan vỡ, ầm ầm vỡ nát.
Không đợi nó lui về sau, Mạnh Hạo một bước đi ra. Bước thứ nhất, đạp trên bụng người khổng lồ đại lục Ma Giới này, bước cứng rắn vừa rơi xuống, tiếng "rắc rắc" truyền ra. Ở dưới chân của hắn, lập tức xuất hiện mấy chục ngàn khe nứt như một mạng nhện.
Sau đó là bước thứ hai, thân thể hắn nhảy lên, đạp tại vị trí đan điền của người khổng lồ này. Khi người khổng lồ nổ vang, Mạnh Hạo đi ra bước thứ ba, bước thứ tư, bước thứ năm...
Mỗi một bước đều đạp trên người của người khổng lồ này. Khi bước thứ năm rơi xuống, hắn đi tới ngực người khổng lồ, một bước rơi xuống, người khổng lồ mãnh liệt run rẩy, thân thể đều lắc lư, dường như không thể chống đỡ như thường được nữa. Cũng chính lúc này, Mạnh Hạo bình tĩnh không cấp bách, đi ra bước thứ sáu.
Bước này trực tiếp đại trên mi tâm của người khổng lồ!
Tiếng động "rắc rắc" lên ngập trời, từng đạo khe nứt to lớn từ mi tâm của người khổng lồ lập tức lan tràn toàn thân. Có vô số ánh sáng từ bên trong khe nứt này khuếch tán ra, người khổng lồ rống giận, khi đang muốn phản kháng, Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, đi ra một bước cuối cùng, cũng là... bước thứ bảy!
Bước này hắn trực tiếp đứng trên đỉnh đầu to lớn của người khổng lồ, đạp trên thiên linh của người khổng lồ này!
Một bước rơi xuống, trời long đất lở!