Nga Mỵ
Chương 10 : Cực Phẩm So Với Thiên Tài Còn
Ngày đăng: 16:39 19/04/20
Đạo nhân đã nói mặt đẹp như ngọc, mày quét qua đuôi mắt (*), năm chòm râu mọc dài dưới cằm, trang phục nom như kiểu tiên trưởng đắc đạo trên
tranh, khiến người nhìn tới liền bất giác sinh lòng kính ngưỡng.(*) Nguyên văn là ‘trường mi nhập tấn’, có nghĩa là mày dài chạm tới tóc mai. Thấy giống quỷ quá! (>.
Hắn họ Trịnh tên Quyền, là trường lão thỉnh giảng của Thánh Trí Phái, thân phận không thể xem thường, hắn mở miệng liền khiến tất cả mọi
người đổ dồn lực chú ý tới kẻ mà hắn vung tay chỉ.Tay hắn chỉ tới hướng Chu Chu, từ lúc mới bước vào tiền điện, hắn đã
luôn dõi mắt đăm chiêu nhìn Chu Chu, thậm chí cũng không nhìn thiên tài
hiếm hoi như Duẫn Tử Chương được vài lần.Duẫn Tử Chương trong lòng xao động, nhéo nhéo tay Chu Chu, ngay tức thì Chu Chu hết sức thành thật trả lời: “Ta là Chu Chu, ân, hình như mười bốn tuổi.”Như thế nào kêu là hình như?Trịnh Quyền mỉm cười, nụ cười đẹp như trăng sao trên trời, như mang
theo vài phần ngạo nghễ nhìn xuống chúng sinh, lại đông đầy hiền hòa
thương xót, không hiểu vì sao, Chu Chu tự dưng ớn lạnh trong lòng, hơn
nữa, còn lờ mờ có chút cảm giác quen thuộc không nói rõ được.“Chưởng môn không ngại kiểm tra nha đầu kia thử xem, nàng so với hài tử ấy có thể còn hiếm lạ hơn nhiều.” Trịnh Quyền thần thần bí bí nói.Trịnh Quyền thường ngày rất ít khi chủ động mở miệng, dưới tình hình
như vậy càng tuyệt sẽ không nịnh bợ nói xằng. Mấy trưởng lão còn lại
nghe xong câu này tinh thần nhất thời chấn động, Phù Ngọc vội vàng đưa
tay bắt lấy cổ tay Chu Chu, tính đem linh khí của mình dẫn vào trong
linh mạch của nàng, kiểm tra căn cơ của nàng.Từng cổ từng cổ linh khí hội tụ thành dòng, nhưng vừa chạm vào linh
mạch của Chu Chu đã bị dội ngược trở lại, Phù Ngọc cả kinh, lại ngưng tụ nhiều linh khí hơn lần thứ hai tiếp tục đưa vào, kết quả vẫn bị nhẹ
nhàng bắn trả.“Sao có thể như vậy? !” Phù Ngọc kinh ngạc không thôi.“Thế nào? !” Không chỉ Phù Ngọc, mấy kết đan trưởng lão còn
lại đều hiếu kỳ hẳn lên, từng người một bu tới cầm cổ tay Chu Chu lên
cho nên, biến thành trói buộc khiến nàng không có cách nào tu luyện.“Nếu như cường giả nguyên anh hậu kỳ cưỡng chế truyền linh khí
vào cơ thể nàng thì sao? Vậy có phải hay không nàng liền có thể tu
luyện?” Duẫn Tử Chương nhướng mày nói.Phù Ngọc sửng sốt, cười nói: “Có lẽ đi, bất quá việc tu luyện
nhất định phải không ngừng dùng linh khí làm bổ trợ để bồi dưỡng tinh
thần và thể xác, vậy đâu khác nào bắt một tiền bối nguyên anh hậu kỳ, để giúp cho một phàm nhân bắt đầu tu luyện từ luyện khí kỳ, phải vì thế mà khí lực bị hao tổn gấp nghìn vạn lần, muốn đạt tới trúc cơ, kết đan lại khó càng thêm khó, dù cho là chí thân, ai nguyện ý như thế chứ?”Lão mở miệng gạt bỏ lời đề nghị của Duẫn Tử Chương, nhưng trong bụng thì rất hài lòng với năng lực lĩnh ngộ của hắn.Việc đã đến nước này, Duẫn Tử Chương cũng biết Chu Chu muốn vào Thánh Trí Phái sợ rằng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, giữa lúc hắn muốn đề
nghị để Chu Chu lưu lại với thân phận là tùy tùng của mình, Trịnh Quyền
lại nói: “Tiểu nha đầu này bái nhập môn hạ của ta thì được rồi! Thu
một đồ đệ thiên tài có gì đặc biệt. Có thể đem cũi mục dạy thành thiên
tài, như thế mới lộ rõ bản lĩnh của bản tọa.”Toàn bộ người trên điện đều biến sắc, cũng không biết Trịnh Quyền này hôm nay phát điên cái gì nữa, ngày thường, ngay cả thu một dược đồng
cũng không muốn chịu, hiện tại lại chủ động yêu cầu thu đồ đệ, còn thu
một cực phẩm củi mục như thế làm đồ đệ.Vưu Thiên Nhận tức giận nói: “Đồ đệ này ngươi muốn, nhưng bản tọa không muốn!”Vốn dĩ Thánh Trí Phái có một truyền thống, đệ tử của các phong trên
nguyên tắc đều là đồ đệ của chưởng phong phong đó, nói cách khác, Trịnh
Quyền thu Chu Chu làm đồ đệ, vậy Vưu Thiên Nhận cũng theo đó trở thành
sư phụ hời của nàng.Vưu Thiên Nhận từ trước đến giờ tâm cao khí ngạo, yêu cầu thu đồ đệ cực cao, đâu có chịu thu cái dạng phế phẩm như Chu Chu? !Trịnh Quyền tựa như rắp tâm trêu chọc lão, cười chúm chím nói: “Bản tọa cũng không thích đồ đệ của mình lại rước thêm một sư phụ vô năng chỉ biết tìm tiện nghi.”