Nga Mỵ
Chương 103 : Nữ Quái Nhân Cậy Mạnh
Ngày đăng: 16:40 19/04/20
Edit: Asita
Trong lúc hỗn loạn, một con Nhện lớn định đánh lén Thạch Ánh Lục, phi kiếm trên đầu Cơ U Cốc vừa mới sáng lên định đâm vào mắt của nó, ai ngờ Thạch Ánh Lục đã xông về phía trước, vươn hai cánh tay dũng mãnh phi
thường của mình ra, giữ lấy hai cái chân con yêu nhện dám có ý định đánh lén ấy, khẽ kéo.ẦM… Một tiếng vang thật lớn, con Nhện xui xẻo bị nện thật mạnh trên mặt đất, tạo ra một cái hố vừa sâu vừa to ngay tại chỗ.Lúc này Chu Chu mới thấy rõ, trên tay Thạch Ánh Lục có đeo bao tay
Hàn Đàm Tuyết Tàm Ti mà nàng ấy thường dùng lúc chế luyện vũ khí, vì thế nên nàng ấy mới dám trực tiếp dùng tay giữ lấy chân của yêu nhện. Nhưng Chu Chu vẫn âm thầm hít hà, nàng thấy Thạch Ánh Lục thật là thần lực
trời sinh, không sử dụng bất kỳ lỹ xảo nào, thuần tí dùng lực lớn đã đả
thương địch thủ.Cơ U Cốc thấy một màn như vậy, sắc mặt có chút xanh tuy nhìn không thấy rõ lắm.Thạch Ánh Lục đánh thật cao hứng, hình như còn ngại đối địch chưa đủ
bạo lực, liền túm thân thể con yêu nhện xui xẻo đã bị nàng nện xuống
đất, ngũ tạng lệch lạc (các cơ quan trong cơ thể rời vị trí) sử dụng
giống ‘lưu tinh chùy’ (một loại vũ khí nặng thô to hình tròn mà có xích
sắt dài để quăng) quật vào lũ yêu nhện khác.ẦM một tiếng nữa, một con yêu nhện xui xẻo khác bị quật phải, phát ra tiếng kêu kinh khiếp, thân thể bay vèo ra đụng vào hai con phía sau
nữa. Mà con Nhện xui xẻo đầu tiên bị Thạch Ánh Lục dùng làm vũ khí thì
không còn một chỗ nào lành lặn, chỗ thân thể đụng vào đồng loại đã rách
toạc một miếng lớn, nằm úp sấp, không có chút năng lực cử động nào nữa.Đó là một con yêu nhện cấp bốn đấy nha … Đệ tử các phái khác chứng
kiến cảnh này đều hít sâu một hơi, đánh giá Thạch Ánh Lục bằng ánh mắt
như đang chiêm ngưỡng một con Tinh tinh lớn có thần lực.Rõ ràng là một thiếu nữ xinh đẹp yêu mị như thế, mà ra tay thì thật cuồng bạo đáng sợ.Mắt thấy Thạch Ánh Lục nũng nịu chỉ dùng một tay vác một con Nhện xấu xí lớn hơn nhiều lần so với người nàng mà bộ dáng hoàn toàn thoải mái
nhẹ nhàng, trong lòng những nam nhân lúc trước đã dùng ánh mắt ‘háo sắc” để nhìn Thạch Ánh Lục liền dâng lên một trận lạnh lẽo.May mà lúc trước họ kiêng kỵ hai người ĐềThiên Thượng, Cơ U Cốc nên
chưa kịp đối xử thất lễ với nàng, nếu không… con Nhện bị quăng quật cho
gần chết này chính là tấm gương nha.Bởi vì hai bên bị lượn lớn yêu thú xông vào nên đại quân nhện có chút hỗn loạn, đệ tử các phái vừa né tránh vừa di chuyển, từ từ tụ tập lại
thành bốn nhóm, hợp lực chống đỡ các loại yêu thú đang công kích liên
miên không dứt.Thực lực mạnh nhất tất nhiên là nhóm của phái Thánh Trí, Chu Chu ôm
lực kinh người khiến một bên đầu của nó nát nhừ.Đề Thiên Thượng trút được chút bực tức, đá ngã thi thể của yêu thú
kia, cười ha ha nói:” Dám đấu với Lão Tử, nổ tung cái miệng thối của
ngươi.”Lời này rõ ràng ‘ý tại ngôn ngoại’, chỉ yêu thú để mắng Cơ U Cốc,
hiện tại Cơ U Cốc đang vội vàng khôi phục linh lực nên không thèm đếm
xỉa. Mới vừa rồi bày trận hắn bị hao tổn tâm thần, linh khí chân nguyên
có thể bổ sung nhờ đan dược nhưng tâm thần hao tổn chỉ có thể tĩnh tọa
để khôi phục.Doãn Tử Chương không ngừng tay, tâm tư vẫn chú ý đến yêu thú cấp năm
‘Chu Vương ‘ đang đứng lù lù ở nơi xa. Hắn cảm thấy kỳ quái, từ lúc hỗn
chiến bắt đầu tới giờ, tại sao Chu vương này vẫn chỉ bàng quan, chưa
từng ra tay?Rốt cuộc là tại sao?Những tia nắng mặt trời cuối cùng cũng chìm xuống sau dãy núi, sắc trời hoàn toàn đen lại.Đệ tử ba phái khác đau khổ chống đỡ giữa đàn yêu thú, cuối cùng không nhịn được, lần lượt xé rách bùa xuất cốc. Đối mặt với số lượng yêu thú
như vô cùng vô tận, mỗi con đều có thực lực bằng thậm chí mạnh hơn mình, sự tiêu hao linh lực trên cơ thể cùng áp lực lên tâm lý cộng thêm ở gần còn một con Chu vương cấp năm đang chăm chú quan sát, không biết lúc
nào xuất kích, khiến người ta vô cùng tuyệt vọng.Thời điểm Phó Dung Tiệp quyết định xé Truyền Tống phù, chỉ cảm thấy
mình rốt cuộc có thể được giải thoát, nhưng trong lòng lại có chút không cam lòng, làm nàng không nhịn được mà nhìn thoáng qua đám người Phái
Thánh Trí .Các người đắc ý hả? Nghĩ rằng giỏi nên so với chúng ta có thể trì
hoãn việc rời đi nhất thời nửa khắc à? Nếu như phái Phách Thiền có tâm
đối phó với các ngươi, thì có thể cả cơ hội xuất cốc các ngươi cũng
không có. Chỉ tiếc là Cương Tâm Mộc Thích của mình phải chôn cùng với
bọn họ.