Nga Mỵ

Chương 111 : Bình An

Ngày đăng: 16:40 19/04/20


Edit: Vân Khinh

Chu Chu ôm Tiểu Trư ngồi bên cạnh Truyền Tống Trận, nhìn Thạch Ánh

Lục, Cơ U Cốc, Đề Thiền Thượng lần lượt xuất hiện, bọn họ một người so

với một người càng thêm chật vật, bị thương lại một người so với một

người còn nặng hơn. Thậm chí Đề Thiền Thượng còn bị gai độc của Chu

Vương làm bị thương cánh tay, cánh tay chẳng những bị sưng gấp hai ba

lần, ngay cả gương mặt tiên đồng xinh đẹp nhỏ nhắn cũng biến thành màu

đen, không cần hỏi cũng biết sau khi nàng rời đi trong chốc lát, các sư

huynh sư tỷ cùng Chu Vương đánh nhau nguy hiểm đáng sợ đến chừng nào.Lại qua một lát nhưng vẫn không thấy Doãn Tử Chương, Chu Chu cảm thấy cứ tiếp tục chờ đợi như vậy nàng sẽ không chịu nổi, nàng cố gắng thuyết phục bản thân phải tin tưởng Doãn Tử Chương, hắn nhất định không có

việc gì, nhưng lại ngăn không nổi ý nghĩ đáng sợ dâng lên trong đầu.Sư huynh sư tỷ gắng gượng chống đỡ thương thế ở bên cạnh an ủi nàng,

tiếng nói kia tựa như rất gần lại giống như rất xa, nàng giống như là

nghe thấy được, nhưng một chữ cũng nghe không hiểu, chỉ gắt gao nhìn vào Truyền Tống Trận, không ngừng cầu nguyện một lát sau Doãn Tử Chương sẽ

bình an xuất hiện, cho dù sau này mỗi ngày hắn gõ đầu nàng, cười nàng

vừa ngu xuẩn vừa ngốc nghếch, nàng cũng sẽ không tức giận…..Nàng cảm giác mình thật giống như chờ thật lâu thật lâu, lâu đến nỗi

sắp biến thành một khúc gỗ vô tri vô giác, rốt cuộc pháp trận lại xuất

hiện ánh sáng xanh một lần nữa, Doãn Tử Chương nửa người đẫm máu xuất

hiện giữa pháp trận lảo đảo muốn ngã.Chu Chu không dám chớp mắt, nàng sợ khi ánh mắt mở ra lần nữa thì

phát hiện việc Doãn Tử Chương trở về chỉ là ảo giác của nàng. Bên tai
bất kể hắn mất tích là chuyện xảy ra thế nào, cũng phải giải thích làm

cho người ta tin phục.Người phái Thánh Trí đóng cửa thương nghị, khiến người phái Thống

Chướng đứng ngồi không yên, phái Thượng Sư lần này không có thu hoạch

cũng không có gì tổn thất, bất quá bên ngoài cốc các doanh địa môn phái

tràn ngập không khí quỷ dị, cũng làm cho bọn họ có chút không bình tĩnh.Kinh sợ nhất là đám người của phái Phách Thiền, Dương Cố cùng Bùi Bản vốn nhiều lần âm thầm phái đệ tử hỏi thăm tình huống đám người Đề Thiền Thượng, nhưng kết quả không công mà lui.Rốt cuộc người của phái Thánh Trí làm cách nào có thể xé bùa rời khỏi Đoạn Tiên Cốc, bọn họ đối với chuyện này biết được bao nhiêu?? Những lá bùa có vấn đề kia có trên tay họ hay không? Đó là bằng chứng nguy hiểm

a..Hai người càng nghĩ càng sợ, lập tức dùng phi kiếm truyền thư hướng

chưởng môn Nguyên Anh tổ sư hồi báo chuyện này. Nếu như âm mưu bị vạch

trần, thì không phải hai người trưởng lão Kết Đan như bọn họ có thể gánh chịu được.Trong Đoạn Tiên Cốc, Chu Vương nhất thời khinh thường Doãn Tử Chương

nên bị chọc mù một mắt, Chu Vương nhìn lưới nhện khổng lồ trước mặt

trống rỗng, cơ hồ muốn nổi điên. Nó muốn giết tiểu tử thúi này. Nó muốn

đem xương cốt của hắn bóp nát từng tấc một, muốn hắn không sống được,

muốn đem hắn quấn vào lưới nhện, hút khô từng giọt máu của hắn, để hắn

thống khổ đến chết……Nó vòng quanh sườn núi vài vòng, rốt cuộc xác định bốn tu sĩ nhân

loại đáng chết đã hoàn toàn rời đi, Ẩn Thân Phù? Nhân loại giảo hoạt ti

bỉ lừa nó. Bọn họ chạy. Cái gì mà Truyền Tống Phù bị trộm, toàn là gạt

người.Con mắt bị chọc mù của Chu Vương phát đau từng trận, loại đau đớn này khiến nó không thể tĩnh tâm suy nghĩ tiền căn hậu quả, nó chỉ biết nó

bị gạt rồi, đối tượng mà nó nhìn trúng cũng bay đi rồi.Bỗng nhiên, trên sườn núi có hơi thở yếu ớt đưa tới sự chú ý của nó…..Trên sườn núi có người..