Nga Mỵ

Chương 125 : Con Đường Phát Tài

Ngày đăng: 16:40 19/04/20


Edit: Lợn Bay

Beta: Sakura

Đề Thiền Thượng mang theo các sư đệ, sư muội đến mục tiêu đầu tiên của bọn họ — Phần thành.Phần thành thuộc gianh giới giữa hai nước Phiếm quốc và Xương quốc,

nổi danh là tiên thành bậc nhất vùng Tây Nam. Một năm trước Chu Chu và

Doãn Tử Chương đã từng tới đây, phát hiện ra bí mật làm cho người ta

ngại ngùng kia của sư phụ, cũng là lần đầu gặp mặt Đề Thiền Thượng,

chẳng qua là hai người trong cuộc kia không biết rõ tình hình mà thôi.Lần này trở lại chốn cũ, Chu Chu thấy trên đường có rất nhiều những

tiểu thương là phàm nhân đi tới đi lui, tâm tình đang xuống thấp nhất

thời khôi phục lên rất nhiều.Đề Thiền Thượng đã tới nơi này nhiều lần, quen cửa quen nẻo dẫn bọn hắn đến phường thị mua sắm các tài liệu bọn họ cần.Trừ Doãn Tử Chương, bốn người còn lại kia trên người đều có các kỹ

năng sở trường, hoặc bùa hoặc bày trận, hoặc luyện đan hoặc luyện khí,

thừa dịp cơ hội lần này cả nhóm liền liệt một danh sách tài liệu thật

dài, chia nhau đi thu thập.Vưu Thiên Nhận xưa nay đối với đệ tử mình luôn hào phóng. Lần này bọn họ lại là “đi công tác”, thì vung tay lên cho bọn họ mỗi người rất

nhiều linh thạch. Chu Chu cũng đều có một phần như thế. Tuy nhiên dù

linh thạch nhiều hơn nữa cũng không đủ mua những tài liệu đắt đỏ, linh

dược quý hiếm thiết yếu. Bọn họ đi đến hai phường thị, linh thạch đã vơi hơn phân nửa, nên không dám tiêu bừa bãi nữa.Buổi tối mọi người vào khách sạn ở trọ. Tụ tập trong phòng Đề Thiền

Thượng trao đổi tin tức. Bọn họ hôm nay đã hỏi thăm qua nhiều người,

cũng không gặt hái được quá nhiều đầu mối có giá trị, điều này cũng rất

bình thường.Điều duy nhất tương đối mới mẻ chính là Tấn Bảo tông – thương hành

nổi tiếng chuyên đấu giá, giao dịch các loại kỳ trân dị bảo trên đại lục Tấn Tiềm đang định mở chi nhánh ở Phần thành, dự tính ba ngày sau sẽ
căn bản không tốn linh thạch. Linh thạch chủ yếu toàn vứt cho Chu Chu

dùng. Giờ nhìn lại, mình nàng tiêu pha còn nhiều hơn cả vợ chồng Cơ U

Cốc!Đề Thiền Thượng lấy ra túi đựng đồ, vừa nhìn, sắc mặt liền tái hơn

phân nửa, nghiến răng nghiến lợi nói : ” Tất cả gia sản của lão tử chỉ

có một vạn một ngàn linh thạch. . . . . . Chỉ còn ba ngày, chúng ta phải nghĩ biện pháp kiếm tiền thật tốt!”Mấy sư huynh sư đệ muội hai mặt nhìn nhau. Thời điểm xuống núi còn

cảm giác là một đại gia. Sao mới một ngày mà đã biến thành người nghèo

đây?“Ta biết một phương pháp có thể kiếm được tiền rất nhanh, hơn nữa có

thể luyện tập đấu pháp kỹ năng, tăng lên tu vi.” Doãn Tử Chương bỗng

nhiên nói.Đề Thiền Thượng vuốt vuốt lỗ mũi hưng phấn nói: “Đệ nói là đánh

cướp?! Đúng là phương pháp tốt. Ngày mai chúng ta sẽ bịt mặt hạ thủ với

mấy con dê béo! Lão tử muốn làm cướp đã lâu rồi!”Hắn chưa nói xong, thì phát hiện bốn sư đệ, sư muội nhìn hắn, mặt lộ vẻ khinh bỉ.“Lão tử nói sai rồi sao?” Đề Thiền Thượng rất oan khuất.“Vô duyên vô cớ cướp đồ của người khác là không đúng!” Chu Chu nhỏ nhẹ nói, thái độ vô cùng chính nghĩa.“Lão tử không phải chỉ nói đùa một chút sao, không phải thật sự đi

cướp! Nếu không lão Tứ nói đi, phương pháp gì có thể kiếm tiền mau lại

còn tăng kĩ năng đấu pháp?” Đề Thiền Thượng hừ hừ nói.“Đi Đấu Pháp đường tham gia tỷ thí. hôm nay ta nghe người trong

phường thị đề cập tới, chỉ cho phép Tu sĩ Trúc Cơ kỳ dự thi, người thắng mỗi trận được ít nhất năm ngàn linh thạch. Nếu như thắng được đối thủ

mạnh hơn mình, tiền thưởng còn có thể gấp bội.” Nghe nói có thể gia tăng đấu pháp đối kháng, cho dù không có vụ khủng hoảng kinh tế này, Doãn Tử Chương cũng muốn đi thử.Đề Thiền Thượng vỗ bàn cười ha ha: “Tốt! Sao lão tử lại không nhớ ra

được cái này? Lão tử muốn đi Đấu Pháp đường đánh người đã lâu rồi! Tối

nay chúng ta phải đi ngay.”