Nga Mỵ

Chương 156 : A Phi!

Ngày đăng: 16:41 19/04/20


Đại hán râu quai nón ngẩng đầu nhìn lên, thấy một đứa trẻ không

tới mười tuổi vô cùng xinh đẹp đứng chống eo ở trong cái vạc đá to, tu

vi kia. . . . . . Ahhh, Trúc Cơ trung kỳ!Đáng sợ hơn chính là, hắn hoàn toàn không biết tên kia xuất hiện lúc

nào. Chỉ khi hắn nghĩ lại, lập tức đã hiểu, Tu sĩ Trúc Cơ kỳ có bộ

dáng hài đồng này mới vừa rồi nhất định là trốn ở trong thùng đá dưới

chân hắn. Không biết thùng đá này có cái quỷ quái gì, lúc trước hắn lấy

thần thức dò xét nhưng không phát hiện ra.Nghĩ đến điều này trong lòng hắn vừa buông lỏng lại căng thẳng ngay

sau đó, hai thùng đá kia cũng sẽ không ẩn dấu người chứ! Nếu như lại

xuất hiện thêm hai Tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ thậm chí hậu kỳ, mình còn dư

lại ba người chưa chắc đã là đối thủ của họ.Mặc dù đại hán râu quai nón đau lòng hai huynh đệ chết thảm, nhưng

đối với hắn mà nói, tính mạng của mình mới quan trọng nhất, thân phận

của bọn họ vốn không thể lộ ra ngoài ánh sáng, hôm nay mạc danh kỳ

diệu*(chẳng hiểu tại sao) trêu chọc phải những Tu sĩ không ai ngờ này,

thời gian càng kéo dài đối với bọn họ càng bất lợi.Trong lòng hắn bắt đầu sinh ra ý rút lui, thế công sóng âm phía trên của đầu lâu huyết hồng tức khắc chậm lại, mà Đề Thiền Thượng cũng đã

chuẩn bị xong, há miệng: “A. . . . . . Phi!”Một tiếng “Phi” này dường như hữu hình, trực tiếp đánh tới khô lâu

màu đỏ máu , âm rung tiếng gào khóc thảm thiết tràn ngập trong sân bị nó tấn công, lực sát thương giảm đi.Khô Lâu màu đỏ bị một tiếng “Phi” như vậy làm chấn động lung la lung

lay màu đỏ máu giảm đi rất nhiều, thậm chí cũng không giống như lúc bắt

đầu, chân thật như thực thể, có phần trở nên hư ảo trong suốt .Đại hán râu quai nón bị một tiếng hét lớn này của hắn làm chấn

động, tâm thần không yên, mình mượn lực của pháp bảo thu rất nhiều oan

hồn lệ quỷ như vậy, hợp lực phát ra Âm Ba Công thế nhưng bị một
cổ tay vạch một cái, máu tươi như suối phun ra ngoài.Những máu tươi kia không hề nhỏ xuống đất giống như bình thường,

ngược lại tựa như bị thứ gì dẫn dắt đều vọt tới trên Chiêu Hồn Phiên,

cả mặt Chiêu Hồn Phiên huyết quang *(ánh sáng đỏ màu máu) chớp động, mùi máu tươi kèm theo âm sát khí sôi trào.Ánh sáng đỏ tới nơi, phảng phất thành một biển máu, vô số âm hồn ở

trong biển máu gầm thét rít gào, cả bầu trời quang đãng cũng bị vô tận

huyết sắc này nhuộm thành một màu máu tanh.“Hôm nay ta sẽ cho các ngươi kiến thức sự lợi hại của ‘ Vạn quỷ phệ

hồn phiên ’!” Đại hán râu quai nón điên cuồng cười lớn, trên đỉnh đầu

hắn màu sắc đầu huyết khô lâu càng ngày càng đậm, cuối cùng biến thành

màu đen.Cơ U Cốc nhướng lên lông mày dài, nói với Đề Thiền Thượng đang nóng

lòng muốn thử bên cạnh: “Đại sư huynh, trận này để cho tiểu đệ, như thế

nào?”Đề Thiền Thượng nghiêng qua nhìn hắn một cái, hừ: “Muốn làm anh

hùng trước mặt Tiểu Tam có phải không? Lão Tử hôm nay tâm tình tốt, sẽ

thành toàn cho đệ.”Đại hán râu quai nón đã chỉ huy Khô Lâu màu đen triển khai thế công,

Cơ U Cốc lười so đo với Đề Thiền Thượng , giơ tay lên lấy ra một pháp

bảo hình dáng như cái khay tròn tiến lên nghênh kẻ địch.Doãn Tử Chương không yên tâm về Chu Chu, bên ngoài gây ra động tĩnh

lớn như vậy, người trong lều nhỏ lại không phản ứng chút nào, hắn có

chút lo lắng Chu Chu phát sinh chuyện ngoài ý muốn, ra khỏi

thùng đá liền trực tiếp đi xem nàng.Vừa vào lều, liền cảm giác được một mùi hương ấm áp mang theo hương thơm linh dược xông vào mũi.Trong lều trên đệm giường thật dầy, Chu Chu đắp thảm ôm Tiểu Trư cuộn tròn ngủ hết sức ngọt ngào.Lại vừa nhìn thấy trên lỗ tai nàng nhét một mảnh gỗ nhỏ màu vàng kim, Doãn Tử Chương bừng tỉnh đại ngộ* (bỗng nhiên hiểu ra), khó trách bọn

họ ầm ĩ như vậy mà không có tỉnh, thì ra là đã bịt kín lỗ tai.Heo ngốc này! Vừa lười biếng lại tham ngủ, thật hết thuốc chữa!