Nga Mỵ
Chương 176 : Đưa Ta Lên Tận Trời
Ngày đăng: 16:41 19/04/20
Sắc mặt Trịnh Kiến Huy, trọng tài kể cả khách quý cao
tầng của ngũ quốc vô cùng khó coi, nơi này Luyện Đan Sư dự thi lợi hại
nhất của bọn họ chỉ là tam phẩm!
Ánh mắt của mọi người dời về phía Chu Chu, trọng tài đại biểu bốn
nước chủ trương gắng sức thực hiện thay đổi quy tắc tỷ thí lúc trước đầy bụng khổ tâm, bọn họ một lòng ngăn cản Chu Chu “Ăn gian mưu lợi” ,
vì nàng thiết kế chướng ngại, không nghĩ tới cuối cùng lại tiện nghi
cho người Đan quốc, nếu như vẫn tự mình đóng cửa luyện đan, Chu Chu hẳn
là nắm chắc có thể đánh bại Phùng Tiên Cao.Đáng tiếc hiện tại hối hận thế nào cũng đã muộn, chỉ hy vọng thành
tích tỷ thí của Chu Chu lúc trước xuất phát từ thực lực chân chính, nếu
không lần này Tây Phương ngũ quốc gặp khó khăn chắc rồi!Dường như Tư Đồ A Đại ngại kích thích bọn họ không đủ, tiếp tục nói: “Bản lãnh của Phùng hiền chất, ở Đan quốc coi như bình thường,
nhưng đối phó với các ngươi những kẻ dùng thủ đoạn phía sau cánh
cửa đóng kín là dư dả rồi!”Trong lời hắn nói mang mũi nhọn đâm thẳng vào chuyện thành tích
của Chu Chu lúc trước có vấn đề, nhưng người Tây Phương ngũ quốc không
có một người nào, không có một ai dám phản bác thẳng thắn, bởi vì trong
lòng bọn họ cũng tồn tại hoài nghi như vậy.Đề Thiện hượng cũng không để ý nhiều như vậy, một tay chỉ vào Phùng
Tiên Cao nói: “Phi!Loại củi mục này mà muốn thắng được tiểu
sư muội nhà ta, ngươi mơ tưởng hão huyền!”Tư Đồ A Đại ngó bộ dáng sợ hãi rụt rè của Chu Chu, không có ý
tốt nói: “Có phải là nằm mơ hay không, rất nhanh sẽ biết. Bản thân ta
thật sự hiếu kỳ, các ngươi đã dùng thủ đoạn gì giúp nàng ta ăn gian .”Doãn Tử Chương từ từ bình tĩnh lại, người đan quốc
hình như đã chú ý tới Chu Chu, một mặt trốn tránh chẳng những đắc tội
Tây Phương ngũ quốc mà tin tức truyền tới trong tai người có tâm vẫn sẽ
khiến người khác nghi ngờ. Đã như vậy, dứt khoát để Chu Chu ra
ngoài sáng, để mọi người tự mình thấy rõ luyện đan thiên tài mới toả
làm phép ngưng thành, bên tai quanh quẩn lời hắn vừa nói”Huynh
sẽ không để muội ngã xuống ”Lạnh lẽo dưới chân truyền tới trong lòng nàng, hóa thành một dòng
nhiệt ấm áp, tất cả lo lắng sợ hãi bị dòng nhiệt này đánh vào, sụp đổ,
bước chân nàng không tự chủ được nhẹ nhàng hơn.Bên tai phảng phất truyền đến tiếng hoan hô rung trời, nàng không
biết một màn mình đi lên Vân Đài kia ở trong mắt người xem bên trong bên ngoài sân chấn động đẹp mắt như thế nào.Tất cả mọi người thấy mỗi bước nàng đi, dưới chân liền sinh ra
một đóa hoa băng rực rỡ, trong suốt ở dưới ánh nắng sớm trong sáng chiết xạ Như một loại kim cương lấp lánh chói mắt, lúc bắt đầu bước chân của
nàng còn có chút cứng ngắc nặng nề, càng về sau dần dần trở nên giống
như nhảy múa nhẹ nhàng ưu nhã, bóng dáng nhỏ gầy ở trong gió núi hiu
hiu bay bổng đi về phía trước, yếu đuối nhưng vô cùng kiên định,
giờ khắc này in thật sâu trong lòng mỗi người tại đây . . . . . .Linh hỏa tam quái nhìn thấy một màn này cũng không khỏi hoa mắt thần
trì, dự báo không ổn nào đó tự nhiên sinh ra, thôn cô này thoạt nhìn
như không phải bình thường, sẽ không phải thật sự có thể lấy tỷ lệ
100% thành đan luyện ra đan dược tứ phẩm chứ? !Không thể nào ! Trên người nàng không có chút hơi thở của người tu
tiên nào, hơn nữa tuổi lại nhỏ như vậy, sao có thể so với Phùng
Tiên Cao xuất thân Đan quốc chuyên cần tu luyện nhiều năm ? !Tư Đồ A Đại dùng sức lắc đầu, trừng mắt nhìn Doãn Tử Chương khoanh
chân làm phép đưa Chu Chu lên Vân Đài, hừ một tiếng: “Giả thần giả quỷ!”Khi Chu Chu mở hai mắt ra, nàng đã vững vàng đứng trên Vân Đài thuộc
về nàng, lòng vốn hỗn loạn nay chỉ còn lại một mảnh bình tĩnh linh hoạt
kỳ lạ.Nàng lấy ra tất cả linh dược phối liệu cần có để luyện
chế Tử Nguyên đan từ trong túi trữ vật, mở túi linh thú gọi Tiểu Trư,
sau đó lấy ra cái nồi thường ngày dùng để nấu cơm. . . . . . Không! Là
đan đỉnh mới đúng.Bắt đầu nấu cơm. . . . . . Nhầm rồi! Là luyện đan!