Nga Mỵ

Chương 203 : Hết Đạn Cạn Gạo

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Cơ U Cốc nghiêm mặt nói: “Nghe đại sư huynh kể thì tâm ma trong lòng

huynh quả thực là sâu nhất. Mỗi người đều có những trải nghiệm khác

nhau, dù kể ra cũng khó có thể so sánh, tối nay đến đây là ngừng thôi. Trời không còn sớm, chúng ta bắt đầu tu luyện đi.”Đề Thiện Thượng quét qua gương mặt đang nhịn cười của các sư đệ sư

muội, mới phát hiện việc ác Cơ U Cốc vừa làm, giận đến nhảy nhảy về phía trước, một tay chỉ vào Cơ U Cốc nhe răng trợn mắt nói: “Muốn tu luyện

có phải không? Lão Tử cho đệ luyện thể trước!”Cái gọi là luyện thể, chính là thông qua những thủ đoạn cực đoan để

cường kiện thân thể, đối với Đề Thiện Thượng mà nói, phương pháp luyện

thể tốt nhất cho sư đệ chính là đánh cho hắn một bữa tơi bời!Hai người chạy ra ngoài bìa rừng quyết đấu. Thạch Ánh Lục cầm《 Huyễn

Mị đại pháp 》mà yêu hồ đưa cho ngồi một chỗ, tĩnh tọa tu luyện. Doãn Tử

Chương định chui vào một hang đá lớn để luyện công, nhưng vẫn chần chờ

chưa vào luôn.Hắn duỗi tay, sờ sờ mặt Chu Chu, nói: “Nhìn ta làm cái gì? Nghỉ ngơi sớm đi.”“Ah!” Chu Chu có chút thất vọng. Nàng cho là Doãn Tử Chương sẽ kể cho nàng về cơn ác mộng hắn gặp trong hoàng lăng cơ.Dường như Doãn Tử Chương nhìn thấu tâm tư của nàng, trầm mặc trong

chốc lát,nói: “Chuyện của ta cuối cùng rồi cũng sẽ kể hết cho muội.”“Đều là chuyện đã qua, huynh không cần phải khó chịu về chúng nữa.”

Chu Chu nhớ tới cảnh Doãn Tử Chương nhắm mắt rơi lệ thì lại đau lòng một phen.Doãn Tử Chương “Ừ” một tiếng, ổn định tâm thần, tiến vào hang đá tu luyện.Lợi ích của《 Huyễn Mị đại pháp 》 đối với Thạch Ánh Lục lớn hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều.Huyễn Mị yêu hồ không hổ là tộc am hiểu ảo thuật nhất trên đại lục

Tấn Tiềm. Bản lĩnh xuất chúng của Thạch Ánh Lục là do có chứa một ít

huyết mạch của Tộc Hồ Ly cho nên nàng ấy tu luyện là thích hợp nhất lại

càng tăng thêm sức mạnh.Yêu thú đạt tới cấp năm trở lên là có thể có ý thức tu luyện, xem

được công pháp, cho nên công pháp của bọn hắn cũng nhiều vô cùng … Trải

qua vô số thí nghiệm, chẳng những đơn giản dễ hiểu, hơn nữa uy lực cực
thôi!” Đề Thiện Thượng tự luyến cùng với sầu não.“Ta không phải có ý này. Đại sư huynh, linh dược, đan dược chúng ta

mang đi đã sớm dùng hết rồi, ta nhờ Liên minh ngũ quốc cùng với người

của Tụ Bảo lâu hỗ trợ tìm nguyên liệu. Dược liệu được mang tới càng ngày càng có hạn. Linh dược ở Tây Phương ngũ quốc quả thật quá ít, hơn nữa

thật đắt! Ta vừa rồi nhìn qua một chút, linh dược trên tay ít vô cùng,

ta đã không còn đủ để luyện đan nữa rồi. . . . . .” Chu Chu quấn quýt

nói.“Gì?!” Chẳng những Đề Thiện Thượng biến sắc, Cơ U Cốc, Thạch Ánh Lục, Doãn Tử Chương cũng nhíu mày.Kể từ khi biết Chu Chu, mấy người bọn họ đều đã quen coi đan dược như kẹo đường mà ăn. Ăn vào cũng đều là đan dược phẩm chất thượng đẳng,

dược lực cường đại mà ít đan độc. Có thể nói trong thiên hạ, trừ vài

nhân sĩ Đan quốc có đặc quyền, không còn người nào có thể có điều kiện

tốt như bọn họ. Bây giờ nghe thấy đã cạn nguyên liệu điều chế đan dược

rồi, kinh hách thật không nhỏ.“Khó trách Luyện Đan Sư ở Tây Phương ngũ quốc lại ít như vậy. . . . . . linh dược tam phẩm tứ phẩm mà thôi, thế nhưng cũng không có! Lão Nhị, đệ nói, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Đề Thiện Thượng nóng nảy.Chu Chu nhìn hắn nói mà không biết ngượng, cái gì gọi là ” linh dược

tam phẩm tứ phẩm mà thôi”? Như nàng chứng kiến , phần lớn Tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở Tây Phương ngũ quốc cũng chỉ có thể được ăn đan dược nhất phẩm nhị phẩm phối hợp tu luyện, linh dược tam phẩm tứ phẩm sẽ làm cho người

khác giận sôi, tùy tiện một chút cũng có thể ở Tây Phương ngũ quốc bán

ra với giá trên trời! Luyện chế đan dược lại càng thật là ít ỏi. Nếu như không phải là có Liên minh ngũ quốc cung phụng thì hơn một năm trước

bọn họ đã cạn hết nguyên liệu rồi.Những Tu sĩ khác hận không có được một quả đan dược để tiết kiệm chia ra mấy phần, bọn họ nơi này một miệng cũng đã dùng hết mấy viên, cộng

thêm gần như ngày ngày như thế. Lượng tiêu hao của một người cũng đã hơn vài chục Tu sĩ bình thường. Có thể chống đỡ được đến hiện tại mới đạn

tẫn lương tuyệt* (hết đạn cạn gạo), thật rất không dễ dàng.Ánh mắt của mọi người đều không tự chủ hướng về Cơ U Cốc. . . . . .