Nga Mỵ

Chương 214 : Trọng Trách Nặng Nề

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Thái tử bảy mươi tuổi Kết Anh, tám mươi tuổi tu luyện phân liệt ra

được Hỏa Linh Huyền xà. Chưa tới trăm tuổi đã bắt đầu đánh sâu vào Đại

Thừa, ngươi cho rằng pháp lực tu vi của hắn là tự mình tu luyện ra sao?” Đan Nghê cười lạnh nói.“Thái tử thích mỹ nhân, thích nhất là mỹ nhân có tu vi cao thâm, hắn

chính là dùng những mỹ nhân này làm lô đỉnh, dùng tánh mạng và tu vi của các nàng để tài bồi tu vi của mình. Lúc trước Trì Tha Diệu thường xuyên thay Thái tử tìm kiếm mỹ nhân có điều kiện thích hợp, nữ Tu sĩ thân có

hỏa linh căn, sau khi Kết Đan được hiến vào Hoàng cung Đan quốc cuối

cùng đều biến mất.”“Kia Chu Chu… con bé…” Trịnh Quyền có chút không thể hỏi ra lời.“Thái tử vì cái kế hoạch vang dội cổ kim kia, thậm chí so với người

trong Đan Tộc chúng ta càng cẩn thận không làm tổn thương thân thể Chu

Chu. Thiên Hỏa hắn hấp thu đều là Thuần âm Thiên Hỏa, nếu như tùy tiện

hấp thu trực tiếp Dương hỏa thì cho dù hắn đạt tới tu vi Đại Thừa kỳ

cũng sẽ bạo thể mà chết. Cho nên hắn phải đợi Chu Chu hấp thu được toàn

bộ Húc Dương Minh Hỏa, Mật Tuyền Linh Hỏa, Trường Sinh Tiên Hỏa, Hư

Không Toại Hỏa vào cơ thể mới ra tay với con bé.”“Bây giờ ngươi đã hiểu chưa, chỉ cần hắn nhận ra Chu Chu, hoàn thành

kế hoạch của hắn thì thiên hạ này còn có ai có thể là địch thủ? Đến lúc

đó, Tây Phương Ngũ Quốc, Vũ Quốc trong mắt hắn chỉ như con kiến hôi.

Hiện tại hắn để ý nhất trừ vị trí của vài loại Thiên Hỏa chính là Chu

Chu.”“Năm đó hắn dùng thủ đoạn hèn hạ suýt nữa hủy hoại đạo tâm của Chu

Chu, may tộc nhân liều chết cứu con bé ra, dùng vô số tâm huyết phong ấn toàn bộ trí nhớ, pháp lực, dung mạo của nó, khiến con bé trở thành bộ

dáng như hiện nay chính là hy vọng con bé có thể cải tạo đạo tâm, chỉ có như vậy con bé mới thực sự trở thành Tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mới có khả

năng đánh sâu vào Đại Thừa, có thực lực đánh một trận với Thái tử.”Trịnh Quyền trầm mặc hồi lâu mới nói: “Trọng trách này có quá nặng nề với con bé hay không?.”Bỏ qua nhiều năm thành kiến đố kỵ, Trịnh Quyền dùng một góc độ khác
Ánh Lục tấn nhập Trúc Cơ trung kỳ, còn ba người kia đều tiến vào Trúc cơ hậu kỳ.Đệ tử mỗi người đều xuất sắc xuất chúng, đương nhiên Vưu Thiên Nhận là mặt già vui vẻ.Mấy người cùng thương nghị, tính toán đợi một hai tháng cho cảnh giới hoàn toàn ổn định thì tiếp tục xuống núi đi tìm kiếm vị trí của Long

Cốt tinh la bàn.Ngày hôm đó ‘thực khách’ theo thường lệ bám ở chỗ Chu Chu ăn uống no

nê, không đợi Doãn Tử Chương đen mặt đuổi người thì rất thức thời vuốt

ve cái bụng tròn vo một cách thỏa mãn rồi tự mình ‘cuốn xéo’.Dưới ánh đèn, Chu Chu bận rộn thu thập bát đĩa, thân ảnh lúc ẩn lúc

hiện trước mặt Doãn Tử Chương, hắn suy nghĩ một chút rốt cục nói: “Muội

tới, ta có việc nói cho muội.”“Cái gì?”Chu Chu quay đầu lại hỏi.“Muội không muốn biết chuyện trước kia của ta?”“Ồ?”. Chu Chu hai mắt tỏa sáng, ném bát đũa chạy nhanh tới, mấy bước

đã chạy đến kéo ghế ngồi vào bên cạnh Doãn Tử Chương, nhanh chóng bày ra tư thế ‘rửa tai lắng nghe’.Hành động khẩn cấp nhiệt tình của nàng khiến tâm tình Doãn Tử Chương

ổn định lại, không nhịn được vuốt vuốt đầu của nàng nói: “Thật ra cũng

không có gì, khi ta còn bé thì ở cùng cha mẹ ở một thôn trang nhỏ gần

nuí Thánh Trí, cha ta họ Lâm, mẹ ta họ Doãn, bọn họ rất ân ái, gia đình

chúng ta sống rất vui vẻ, mặc dù không dư dả gì…”Hết thảy mọi chuyện đều thay đổi sau khi một đám người kỳ quái đến nhà ta.Những người đó đều quần áo hoa lệ nhưng thái độ thì vô cùng đáng

ghét, đối với cha Doãn Tử Chương thì một mực cung kính nhưng khi tiếp

xúc với mẹ con hắn thì vẻ mặt đầy ngập khinh thường, cứ như bọn họ là

chuột bọ sống ở cống ngầm không đáng thấy mặt người.Sau đó cả nhà hắn bị bọn họ nửa hộ tống nửa áp tải tới Vũ Quốc xa

xôi, dọc theo đường đi mấy lần bọn người đó muốn tách phụ thân và mẫu tử bọn họ ra, tuy nhiên bị phụ thân dùng lời lẽ hết sức nghiêm khắc cự

tuyệt, hơn nữa phụ thân còn công bố, chỉ cần người không nhìn thấy mẹ

con hai người thì cho dù chết cũng sẽ không cùng trở về.Những người đó đành chấp nhận, không cố gắng đuổi hoặc thương tổn hai mẹ con hắn nữa, mặc dù một nhà ba người vẫn được ở cùng một chỗ nhưng

nụ cười trên mặt ba mẹ ngày càng ít.